T O P I C R E V I E W |
Trantrungtruc |
Posted - 10/03/07 : 12:00 Anh chị em mến,
Đang tìm tài liệu để viết cho một bài sắp tới, tôi có đọc được bài viết này của Lm Thiện Cẩm . Không biết ngài viết năm nào ? Bài viết mang tựa đề "VÀI NHẬN XÉT VỀ THÁNH NHẠC HIỆN NAY" đăng lại trong website của thầy Phạm Đức Huyến . http://www.phamduchuyen.com/tham_khao/vai_nhan_xet_ve_thanh_nhac_hien_nay.doc
Xin trích nguyên văn đoạn đó để các bạn cùng tìm hiểu :
“Bản thân tôi đã từng bị người ta ăn cắp nhạc của mình và công khai hát trong thánh lễ mà tôi chủ sự, và mặc dầu linh mục có trách nhiệm đã nói với đương sự, nhưng đương sự vẫn tỉnh bơ, nghe đâu còn đề tên mình vào bài hát đã được sửa bậy. Ðó là trường hợp bài “Hồng Ân Chúa Bao La”, khiến nhiều người tìm đến tôi để hỏi xem bài nào là bài... chính thức! Mới đây lại thấy xuất hiện thêm bài “Tình Chúa Yêu Con” của tôi cũng được đem luộc lại và cho phổ biến. Chuyện sao chép, photocopy, in ấn không có phép tác giả đã là một chuyện lỗi đức công bằng, lại còn thêm cả chuyện "đạo nhạc," mà người "ăn cắp" có khi lại là người tu hành, điều đó thật đáng xấu hổ!”
Điều làm tôi rất bối rối là ngài nói về hai bài hát do ngài sáng tác . Đó là bài “Hồng Ân Chúa Bao La” và bài “Tình Chúa Yêu Con” .
1) Anh chị nào có bài hát nguyên bản của ngài xin xác nhận dùm . Xác nhận thôi . Đừng có photocopy hay scan lại vì "he is not very happy at all ” như trong ý câu của ngài đã nói ở trên . Tôi chỉ muốn biết là ngài có sáng tác hai bài đó và chính ngài thực sự là tác giả thôi . Vì tôi chưa bao giờ hát hai bài này .
2) Tìm trong Catruong tôi thấy có bài "Hồng Ân Chúa Bao La" dưới cái đầu đề bài hát đó có đề là Nhạc và lời Thiện Cẩm, Hoà Âm Liên Bình Định . Theo như ý ngài, thì tôi đặt giả thuyết là nhạc sĩ Liên Bình Định viết hòa âm không có sự đồng ý của ngài . http://www.catruong.com/baihat/hieple_canguyen/HongAnChuaBaoLa_2be_lbd.pdf
3) Đọc cả bài viết thì ta thấy thực sự ngài muốn đóng góp một vài nhận xét xây dựng . Ngài đã kết luận rằng:
"Trên đây là những nhận xét rất bộc trực nhưng với tất cả sự chân thành của tôi, chỉ nhằm góp phần làm cho Thánh nhạc được phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, để nhờ đó mà việc thờ phượng Chúa được trở nên sốt sắng và xứng đáng hơn." Nhưng khi đọc những lời nói phê bình "không thương tiếc" của ngài , nào là dùng những chữ như "luộc lại","đạo nhạc", "ăn cắp",... , thì tôi cảm thấy rằng "He must be mad, very very very maaaaad !". Vậy ta thử đặt lại vấn đề là một người sáng tác nhạc, rồi một người khác viết hoà âm cho bài hát đó, thì có phải là ... "đạo nhạc" không ?
Nếu theo ý ngài, viết hoà âm cho một bài hát mà không xin phép tác giả chính gốc thì gọi là "luộc lại", có nghĩa là "đạo nhạc", có nghĩa là "ăn cắp" ; thì đối với những người đã cùng cộng tác với nhau thật sự, phải đề ở trên bài hát làm sao để cha Thiện Cẩm không có gọi người viết phần hoà âm đó là "đạo nhạc." Chẳng hạn như bài hát của LM Nguyễn Văn Tuyên viết và anh Thế Thông soạn phần hòa âm. Ai nhờ ai ? Ai lấy của ai ?
Người muốn viết hòa âm cho bài hát thì phải làm gì đối với nhạc sĩ sáng tác bản nhạc gốc . Theo luật copyright của Hoa Kỳ thì người nhạc sĩ chính hoàn toàn có bản quyền . Không ai được "viết" thêm hòa âm, dù chỉ là hòa âm cho ban nhạc chơi mà không được phép của tác giả (hiểu theo nghĩa sẽ photocopy hay in lại).
Trần Trùng Trục |
40 L A T E S T R E P L I E S (Newest First) |
Binh Nhieuloc |
Posted - 11/10/07 : 02:24 quote: Originally posted by myhoang
Những bài mà myhoang nói "hết nhúc nhích" là những bài mà tất cả các bè bổ túc cho nhau về giai điệu cũng như ca từ (không có bè chính, bè phụ - tất cả các bè đều là bè chính) thí dụ như: Hallelujah của Handel, Khúc Ca Mặt Trời, Trường Ca Các Tạo Vật của Hải Linh, Đêm Bình An của cha Ngô Duy Linh vv...
myhoang
PHỤC VỤ - PHỤC TÙNG - PHỤC THIỆN
Đây là vấn đề phân tích tác phẩm.
Cái này "hết nhúc nhích": Hallelujah của Handel là một bản Tẩu pháp (cấu trúc Fuga). Xem http://en.wikipedia.org/wiki/Fuge
Mấy cái khác "chết vẫn còn cục cựa":
Các bè bổ túc cho nhau không chỉ Fuga mà Choral cũng có: Cantata: http://en.wikipedia.org/wiki/Cantata, tiêu biểu nhất là các tác phẩm của J.S.Bach. (Xem http://en.wikipedia.org/wiki/List_of_cantatas_by_Johann_Sebastian_Bach)
Bình Nhiêulộc
quote: Xem tiếp: http://www.calendi.com/thanhnhac/topic.asp?TOPIC_ID=3050
|
myhoang |
Posted - 11/09/07 : 09:44 Những bài mà myhoang nói "hết nhúc nhích" là những bài mà tất cả các bè bổ túc cho nhau về giai điệu cũng như ca từ (không có bè chính, bè phụ - tất cả các bè đều là bè chính) thí dụ như: Hallelujah của Handel, Khúc Ca Mặt Trời, Trường Ca Các Tạo Vật của Hải Linh, Đêm Bình An của cha Ngô Duy Linh vv...
myhoang
PHỤC VỤ - PHỤC TÙNG - PHỤC THIỆN |
Binh Nhieuloc |
Posted - 11/09/07 : 06:47 quote: Originally posted by myhoang
Luật tác quyền ở ViệtNam thì em không biết nhưng luật của Mỹ thì phải chờ đến 70 năm sau thì mới trở thành của chung đó anh Bình ơi.
Trường hợp bài hát đã có hòa âm sẳn của chính tác giả rồi thì coi như hết nhúc nhích phải không anh Bình
Tôi cũng chưa đọc được luật tác quyền Vietnamít gì. Nên không biết nó ra sao! Như vậy có lẽ là luật tác quyền tại Mỹ có liên quan đến luật thừa kế đến 3 đời.
Có những dị bản hoà âm của một tác phẩm đã tồn tại. Thí dụ: Bài "Hát khen mừng Chúa giáng sinh ra đời" - Hải Linh - có bản hòa âm của Vũ Văn Tuynh hình như xuất hiện từ thập niên 60 trở về trước. Những phiên bản này đều là những tuyệt phẩm. Cái mà bạn nói là "hết nhúc nhích" tôi cho rằng không phải ở khía cạnh luật lệ, mà ở chỗ khó có thể làm cho hay hơn thế.
Việc hoà âm lại và việc sử dụng là những vấn đề khác nhau. 1. Tôi viết lại hoà âm trên bản thảo rồi thôi. 2. Tôi cung cấp cho ca đoàn để phục vụ thuần tuý trong và ngoài Phụng vụ. 3. Tôi đem xuất bản bản in để bán thu tiền. 4. Tôi tổ chức nhạc nhạc hội bán vé thu tiền. 5. Tôi thu âm và in sang băng dĩa để bán. Nếu đóng vai là tác giả thì tôi chấp nhận trường hợp 1. và 2. Vì bài của tôi được phổ biến. Những trường hợp có lợi nhuận thì phải xin phép. Nhuận bút thì còn tuỳ. Còn việc trả tiền tác quyền thì phải có thỏa thuận: người ta có muốn mua hay không, tôi có muốn bán hay không. Ngoài ra, còn có vấn đề chia lợi nhuận ở mỗi lần tái bản nữa. Tôi không hiểu hết. Mệt quá !
Quan niệm riêng tôi thì không mua bán Thánh Ca - Thánh Nhạc. Chỉ có: hiến - cho - biếu - tặng. Còn chiều ngược lại là nhà tài trợ, Mạnh Thường Quân ...
Bình Nhiêulộc |
myhoang |
Posted - 11/08/07 : 12:49 quote: Originally posted by Binh Nhieuloc ....... Trường hợp này hãy chờ tác giả ấy qui tiên, thì tác phẩm sẽ thành của chung!
Bình Nhiêulộc
Luật tác quyền ở ViệtNam thì em không biết nhưng luật của Mỹ thì phải chờ đến 70 năm sau thì mới trở thành của chung đó anh Bình ơi.
Trường hợp bài hát đã có hòa âm sẳn của chính tác giả rồi thì coi như hết nhúc nhích phải không anh Bình |
Binh Nhieuloc |
Posted - 11/08/07 : 11:14 Theo ngu ý của tôi - ngoại trừ trường hợp được tác giả cho phép - giai điệu và lời ca của một tác giả là bất khả xâm pham. Còn các bè và nhạc đệm thì được tự do. Mặt khác của vấn đề, nếu tác giả nào khó chịu trong việc người khác hoà âm bài của mình, thì điều này chứng minh tác giả ấy chẳng bao giờ cầm bút để viết hòa âm. Trường hợp này hãy chờ tác giả ấy qui tiên, thì tác phẩm sẽ thành của chung!
Bình Nhiêulộc |
chilienba |
Posted - 10/19/07 : 23:25 Các bác ơi, Bác BaTê trốn đâu rồi ...Trận đấu mồm, à quên, đấu bút đang tới hồi gây cấn vậy mà " cease fire " rồi nhỉ . Hơi uổng :-) Tớ nghĩ là bác BaTê đang nghỉ xả hơi... rồi sẽ tìm trận chiến khác không lâu đâu . Các bác cứ đợi ...mà xem tớ đúng hay sai ...hì hì
clb |
Fiat |
Posted - 10/17/07 : 15:30 Bác Micae ơi, thông cảm và đồng ý với bác về nhiều điểm bác nêu trên, nhất là vấn đề hiểu LẦM và sự khác biêt KHÔNG GIAN, THỜI GIAN va QUAN NIỆM NHÂN SINH QUAN thôi bác a. không hiểu sao nhà cháu đang viết thì bị xáo trộn, nên viết lại vắn tắt vài hàng thông cảm với bác, mới đinh cư vừa phải đi cày bừa kiếm cơm cháo mà còn quan tâm đen ThánhNhạc, bác ráng giữ gìn sức khoẻ, nếu cần nghi ngơi, cứ nghỉ, phố xá mà thấy vắng bóng bác, họ lại ơi ới như gọi đò cho mà xem, lúc đó bác tha hồ mà làm reo...bác có nhiều điều mà phố xá cần học hơi bác lắm đó...take care |
Micae |
Posted - 10/17/07 : 13:28 Hic, các bác thỉnh thoảng lại... văn chương bóng bẩy quá, khiến nhà cháu phải đọc tới đọc lui vài lần mới dám đoán là các bác đang ngụ ý nói về sự gì, (mà đoán xong vẫn chưa dám chắc là mình đoán đúng nữa !).
Nhà cháu thì rất mong câu chuyện chúng mình đang bàn đây càng sáng tỏ càng tốt. "Sáng tỏ" - không phải theo nghĩa kết luận cho được ai phải ai trái hay ai thắng ai thua, nhưng theo nghĩa là tránh được chừng nào hay chừng đó những sự ngộ nhận (có khi là tai hại) về sau. Có vài điều mà nhà cháu e có thể gây ngộ nhận, nên xin phép các bác cho nhà cháu được nói nữa, dù có lập lại vài ý cũ đã nói rồi thì xin các bác cũng lượng thứ cho:
1). Đọc kỹ lại bài viết của cha Thiện Cẩm, thì ra như khi đề cập đến vấn đề bản quyền, cha Cẩm không hề nói đến việc các soạn giả hòa âm lại bản gốc của người khác, hoặc là góp phần mình để bổ túc thêm vào tác phẩm của người khác, tỷ như đặt thêm các phiên khúc mới.
Cha Cẩm chỉ nói đến việc: - "sửa bậy" (chữ cha Cẩm đã dùng) bài của người ta, tức là làm sai lạc hẳn bản gốc, - lại còn đánh tráo tên tác giả, - rồi lại đem ra in ấn, phổ biến, kinh doanh, - và nhất là, đây là một hành động cố tình chứ không phải nhầm lẫn, dù có một linh mục quản xứ góp ý rồi, vẫn "tỉnh bơ" !
Cho đến nay, chúng ta không biết cha đã nói về trường hợp nào, nhưng theo nhà cháu - người đã từng đọc bài viết trên cách đây nhiều năm và đã từng nghe cha tâm sự cách đây còn nhiều năm hơn nữa, thì đó là một vụ việc đã xảy ra ở VN, từ lâu lắm rồi.
2). Cha Cẩm không kể lại câu chuyện đó với chủ đích "ăn thua đủ" hay là kiện tụng đòi lại tác quyền, chỉ là một ví dụ để góp ý rằng vấn đề bản quyền trong Thánh nhạc đã chưa được Giáo hội chúng ta quan tâm cho đủ.
3). Cách nói của cha - những chữ như "luộc nhạc", "đạo nhạc", "ăn cắp", "sửa bậy"... - có thể gây phản cảm nơi một số người đọc, âu có thể là một sơ xuất, nhưng là sơ xuất nhỏ chứ hoàn toàn không phải cố ý mạt sát ("chửi") người khác. Nhà cháu tin là ai đã từng tiếp xúc với cha Cẩm nhiều thì không thể nào kết luận cha là người hẹp hòi, dữ tợn hoặc là... "ác khẩu" được !
4). Riêng về sự phản cảm: quả thực là do sự cách biệt về không gian, thời gian và hoàn cảnh, cách cảm nhận sự việc của người trong nước và người Việt ở hải ngoại trong khá nhiều trường hợp là khác nhau, thậm chí khác nhau rất xa. Đây là một khó khăn mà có thể sẽ trở thành vấn đề lớn cho đất nước, dân tộc và giáo hội mai này, khi chúng ta cần đến sự đối thoại, hòa giải, đoàn kết, cộng tác... giữa trong và ngoài nước. Cùng trong một giáo hội mà thỉnh thoảng còn thấy những sự hiểu lầm, thiếu thông cảm, bất hòa, thì huống chi giữa các giáo hội khác nhau, các nhóm nghề nghiệp, quyền lợi, vùng miền, chính kiến... khác nhau.
(Ví dụ về những "chức danh" ghi bên dưới tấm hình cha Thiện Cẩm: nhà cháu hiểu tâm trạng của vài bác ở đây khi nhìn tấm hình đó. Nhưng nhà cháu đoan chắc rằng các bác sẽ nghĩ rất khác nếu các bác sống ở trong nước. Nhà cháu qua Mỹ hơn một năm nay, kiểm lại, mới thấy rõ ràng là hồi còn trong nước, mình và phần đông -có thể nói là hầu hết- người trong nước đã hiểu rất sai -thậm chí có thể nói là "chẳng hiểu gì cả"- về cuộc sống, tâm trạng, nỗi niềm của cộng đồng người Việt hải ngoại. Nhà cháu qua đây, đọc báo in hay báo trên mạng, theo dõi các diễn đàn... cũng có cảm tưởng là có nhiều điều đồng bào mình bên này hiểu rất sai hay rất khác người trong nước. Đúng là... "đoạn trường phải có qua cầu mới hay" !)
Đây là một khó khăn mà theo nhà cháu là hết sức quan trọng cho dân tộc và giáo hội VN mai này !
Chúng ta là những người tin vào Đức Giêsu, chẳng nhẽ không học được gương Thầy -"khiêm nhường và hiền lành trong lòng"- sẵn sàng hạ mình xuống hàng tôi tớ để phục vụ anh chị em, phục vụ quê hương sao ? Tôi tớ thì chỉ có nước nín lặng vâng lời, chăm chú lắng nghe để tìm hiểu tâm tư và nhu cầu của chủ, cúc cung tận tụy, dậy sớm thức khuya mà hầu hạ chủ ! Khổ thế ! Khó thế ! Nhưng ông Thầy của chúng mình gọi mời chúng mình làm như thế, biết nói làm sao ???
|
bachviet |
Posted - 10/17/07 : 10:59 Cùng các bác, bác Louis Long và anh Hoàng thân mến,
Quả thực, em chỉ muốn nó tóm gọn trong đề tài original mà bác Batê đưa ra thôi ạ. Nhà em chả biết chi đâu mà nói nhiều, nói to, nói rộng ra em sợ em hay nói...bậy, rồi các bác cười em, mắc cỡ chết, chịu sao thấu! hì hì... Nhiều lúc nhà em hứng sảng, tưởng có thể xách quả địa cầu nhét túi, đem đi úynh...bi da lắm, nhưng không có cây cơ dài! Chuyện tưởng tượng thôi mà, hì hì...
Thôi thì em xin phép "be be" hai tiếng với ý kiến sau của hai bác, vì thật ra nhà em hổng có cái khả năng hòa âm, nên cũng muốn nghe ké bá tánh trải hồn ra...phang thêm phần hòa âm lắm. Tim óc của ai cũng rất đáng quý và đáng trân trọng, cho dù người đó có thấp cổ bé miệng cỡ nào, có non dại cỡ nào...Nhưng theo cái suy nghĩ tầm phào của em, sự va chạm của tim óc con người luôn sẽ mang lại cho "trái tim chưa ngủ yên" của em lắm điều để học hỏi và cảm nhận. Tuy thế, cái cảm nhận là cái em vẫn ưa hơn cái học hỏi, bởi thế cứ lù đù giữa cuộc trần ai các bác ạ. Cũng chả sao, vì cái cảm nhận nó làm em phê hơn là cái biết các bác ạ, nếu giả như nhà em phải chọn một. Đằng này được bonus cả hai, thôi em xin thành thật cảm ơn tất cả quý bác xa gần, đã lần nữa cho em nghe Điệp Khúc "Giọt Mưa Trên Lá", không phải của Phạm Duy, mà là của giọt mưa đời lăn tăn trên một cõi người, dù sao cũng vẫn đáng iêu muôn thuở. hì hì...
Duc |
LouisLong |
Posted - 10/17/07 : 10:38 quote: Originally posted by hoangmusic
...dù sao tôi vẫn cứ thích nghe hòa âm của nhiều người cho một bản nhạc hay nào đấy - và vẫn cứ bái phục hết tất thảy các vị đó . CTH
Vâng, em cũng nghĩ vậy. LouisLong |
hoangmusic |
Posted - 10/17/07 : 10:20 Chỉ có tôi là chưa có lời giải thích cho chính mình - vì dù sao tôi vẫn cứ thích nghe hòa âm của nhiều người cho một bản nhạc hay nào đấy - và vẫn cứ bái phục hết tất thảy các vị đó . CTH |
LouisLong |
Posted - 10/17/07 : 10:10 quote: Originally posted by bachviet Bậy quá! Nhà em đâu có dẫn ai vào phòng tối thui?! Chỉ là...cúp điện chíu xíu thôi mà, hì hì...
cái "cúp điện chút xíu thôi mà, hì hì..." cúa bác ăn tiền lắm đấy! ai đời cho xem triễn lãm tranh mà cúp điện thì "nàm thao" mà thấy cái đẹp, cái nghệ thuật cúa những bức tranh nghệ thuật nhỉ ?? Chả nhẽ bác muốn ám chỉ rằng ai đó "...đạo tranh" hay "luộc tranh" không khéo để người thưởng thức không còn thấy cái tinh hoa cúa bức tranh gốc !!!!! Chả nhẽ bác muốn nhắc khéo lại bà con cái đề tài ở đây là "Viết Hòa Âm hay Đạo Nhạc"? Em cứ nghĩ "Viết Hòa Âm" không nên bị kết án là "Đạo Nhạc" đấy chứ!!!
quote: Originally posted by Trantrungtruc
Cám ơn bác Micae đã nhìn thấu ... nòng em. Vâng, em chỉ là người đóng ... "tuồng", ý quên ở ... trần trùng trục, mua vui cho các bác, hopefully được một vài trống canh . Đó cũng là một cách để chúng ta "chia sẻ" với nhau trong forum này .
vâng, cám ơn bác đã có cái can đảm ..."đóng ... "tuồng", ý quên ở ... trần trùng trục", nhờ cái bụng "thẳng như ruột ngựa" có sao cứ nói "tuốt tuồn tuột" mọi điều anh xem, anh thấy, anh phân tích mà nhà em mới có cơ hội tham khảo thêm nhiều ý kiến cúa anh chị em mọi nơi về đề tài nóng bỏng này . Em cũng thấy rằng có lẽ ..."ai cũng có thể tìm ra lời giải thích cho riêng mình rồi." LouisLong |
Trantrungtruc |
Posted - 10/17/07 : 07:26 quote: Originally posted by Micae
Hì hì, có bác Ba Tê thì diễn đàn không bao giờ sợ thiếu đề tài mới!
quote: Originally posted by Micae
Hì hì, bác Ba Tê ơi, nhà cháu đúng là đã có cảm tưởng đó, rằng bác chỉ muốn đóng vai người giới thiệu đề tài và kích thích cuộc thảo luận thôi (như thể một MC dẫn chương trình vậy mà).
Cám ơn bác Micae đã nhìn thấu ... nòng em. Vâng, em chỉ là người đóng ... "tuồng", ý quên ở ... trần trùng trục, mua vui cho các bác, hopefully được một vài trống canh . Đó cũng là một cách để chúng ta "chia sẻ" với nhau trong forum này .
Trần Trùng Trục |
bachviet |
Posted - 10/16/07 : 21:38 quote: Originally posted by Fiat
...cuộc vui đang hào hứng thì bác BV dẫn khán giả vào phòng tối thui, đẻ làm gì đây? à thì ra bác ấy dẫn khán giả vào sân khấu để coi kịch...
Bậy quá! Nhà em đâu có dẫn ai vào phòng tối thui?! Chỉ là...cúp điện chíu xíu thôi mà, hì hì... Chỉ là thấy các bác...cãi căng quá, mà màn thì bác Batê chưa đóng được, các bác còn ngồi đấy, em sợ các bác buồn, em mới đem phim chiếu bậy, cho các bác...thư giãn chút đỉnh thôi mà, nhà bác nói thế thì nhà em:
Rằng nghe thì thiệt là nghe Em ăn xong cỏ "be be" rồi nằm hì hì...
Duc |
Micae |
Posted - 10/16/07 : 18:40 Hi hi, sức khoẻ của nhà cháu lúc này "xíu xìu ểnh ểnh" quá, đang mong có bác nào rảnh rang "sơ kết" lại (hay "bán kết", hay "tổng kết" cũng được) cuộc thảo luận này xem chúng mình đã và đang tiến tới đâu, thì may quá, nhiều bác đã đồng ý làm liền.
Có bác đã thử đưa ra kết luận rất ngắn gọn, như bác N.C.Hùng: "như vậy là đầy đủ rồi, khóa sổ được rồi", hay như bác GopY: "Stop thôi, vì càng để lâu càng rối như canh hẹ!". Có bác cũng nhắn tin cho nhà cháu đề nghị rằng nên ngừng thôi, càng lâu càng không hay.
Có bác như bác Hoangmusic và bác Youngdinh muốn bổ túc thêm một chút cho rõ hơn những ý kiến mình đã đưa ra trước đó. Nhà cháu nghĩ điều này là chính đáng và đáng tán đồng, vì có thể càng giúp làm sáng tỏ thêm vấn đề.
Bác Bách Việt, cảm hứng từ màn kịch trước của bác Ba Tê, đã đưa ra một kết luận cũng bằng kịch, vừa vui vừa thơ mộng, (hì hì, hễ nghe ai nhắc tới hình ảnh người chăn chiên với cây gậy là nhà cháu nhớ ngay đến Thầy Giêsu tuyệt vời nhà mình; xem xong màn kịch, nhà cháu tự nhiên buột miệng cười... "be be").
Bác Ba Tê cũng đã tóm kết lại topic theo cách nhìn của bác:
Originally posted by Trantrungtruc:
...(Em xin nói rõ là em "chỉ trình bày lại" và em cũng không bênh vực hay đả phá khuynh hướng nào trong lần chia sẻ này . Mặc dầu giọng văn có thể làm các bác nghĩ là em ... ba phải !)
Hì hì, bác Ba Tê ơi, nhà cháu đúng là đã có cảm tưởng đó, rằng bác chỉ muốn đóng vai người giới thiệu đề tài và kích thích cuộc thảo luận thôi (như thể một MC dẫn chương trình vậy mà). Bác ghi lại những cật vấn có vẻ quyết liệt, thậm chí có vẻ cực đoan nữa, về bài viết của cha Thiện Cẩm, theo nhà cháu cảm nhận thì chỉ vì bác muốn mời gọi (hay bác mong đợi) anh chị em ở đây thử cùng bác suy nghĩ và trả lời những cật vấn đó xem sao thôi. Chủ kiến riêng của bác, nhà cháu nghĩ có lẽ bác chưa tiện hay chưa muốn nói rõ ra trong topic này đó thôi.
Ví dụ về vấn đề bản quyền chẳng hạn, nhà cháu quen biết bác đã khá lâu trong diễn đàn này, đã thích thú đọc nhiều bài viết của bác, nhà cháu dám đoán chắc rằng lập trường của bác rất gần với lập trường của bác N.C.Hùng ; hay ít nhất là, bác tuy không đến nỗi cực lực lên án những sự vi phạm bản quyền trong thánh nhạc, nhưng trong tất cả những bài viết của bác trước nay (mà ở đó bác bày tỏ rõ ràng chủ kiến của mình), thì bác đã tỏ ra rất tôn trọng "chủ quyền" của các tác giả.
Hì hì, tới giờ đi làm rồi. Khuya về nhà cháu sẽ còn viết tiếp một hai điều mà nhà cháu thấy là rất cần thiết, cần đến nỗi nếu topic này đóng cửa, dàm nhà cháu cũng kiếm xà beng ráng cạy cho bằng được để chui vô ...
he he, ủa lộn,... "be be" !
|
Fiat |
Posted - 10/16/07 : 18:18 Phải công nhận là 2 bác TTT và BachViệt một lòng một dạ mà sáng tạo những môn chơi hấp dẩn. Bác TTT thì tạo ra sân banh, bác nào bác nấy hào hứng nhào dzô, kẻ tung banh người hứng đỡ trông rất ư là ngoạn mục, lại bất phân thắng bại, cuộc vui đang hào hứng thì bác BV dẫn khán giả vào phòng tối thui, đẻ làm gì đây? à thì ra bác ấy dẫn khán giả vào sân khấu để coi kịch, đào thương kép độc đều diễn xuất rất ư là xuất sắc, khán giả cũng vẫn nườm nượp xếp hàng thứ tự, Trước khi vào sân khấu, chủ quán lịch thiệp nói lời cám ơn... Lúc này nhà cháu mới thấy vai trò của khán giả trong đó có nhà cháu là quan trọng, vì chơi banh hay diễn kịch thì phải có người xem chứ nhỉ, các khán giả khác ai phản đối thì...về nhà mà làm gì thì làm... còn ở đây thì nhà cháu xin bravo bravo...Thế rồi có tiếng vang "xin qúi vị nhớ điền vào tờ survey cho ý kiến trước khi ra dzìa..", nhà cháu xin điền thêm vài dòng này là:
"Rằng hay thì thật là hay... Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào..." Ai có tai hãy nghe.... Amen |
chilienba |
Posted - 10/16/07 : 12:05 Dạ phải phục là các bác trong phố có tài nghệ sĩ thật ... chứ còn như tớ "rặng cả ngày" cũng chả ra được một câu thơ ....nhưng cứ theo khoa học mà giải thích thì mỗi bộ óc của con người được chia ra nhiều phần để chỉ những tài năng đặc biệt chẳng hạn nếu ai có phần bên trái phát triển mạnh thì người đó sẽ có khiếu về văn nghệ và ngược lai, nếu người náo giỏi về toán hay kỷ thuật thì phần bên mặt của bộ não phát triển mạnh hơn . À nếu lý thuyết trên mà đúng thì người nào mà vừa giỏi toán vừa có tài văn nghệ nữa thì cái đầu của họ sẽ ra sao nhỉ ? Chắc là mọc 2 cái sừng hai bên ...hì hì
clb |
bachviet |
Posted - 10/15/07 : 22:55 Chào các bác,
Bác Batê à, Sau khi xem xong vở kịch của nhà bác diễn, mà vì lý do trục trặc làm sao, nên:
quote: Màn sân khấu không thể kéo lại được nữa
Em xin phép bác cho nhà em thêm...một màn nữa, mà đừng sue em, bởi chẳng tôn trọng kịch bản của bác viết, còn phịa thêm mà không xin phép trước, và cũng xin phép anh Thế Thông cho em mượn một khúc nhạc để làm nhạc nền nhé, hì, hì... Đây đây,
MÀN 3
(Sau màn kịch, do lỗi kỹ thuật, màn sân khấu bị…kẹt, nên chẳng đóng được, gã kéo màn loay hoay mãi, và tiếng vỗ tay của khán giả cũng dần thưa. Kẹt quá, Ban Tổ Chức kịch, bèn tắt điện tối thui, và trong khi chờ gã kéo màn sửa giây kéo, liền linh động cho chiếu tiếp một khúc phim hoạt họa, với lời giới thiệu mở đầu như sau:
Dà dạ, kính thưa quý vị, để chương trình tìm…chỗ kết, chúng tôi xin mạn phép quý cụ quý ông, bà, cô, chú, cậu, mợ, và toàn thể quý khán giả trẻ em…chúng tôi sẽ trình chiếu một đoạn phim hoạt họa rất ngắn về sinh hoạt của loài chiên trên thảo nguyên, hy vọng đoạn phim ngắn này sẽ mang lại cho qúy vị thêm vài giây phút vui tươi. Và đây phim hoạt họa với tựa đề "Chiên Bầy Trên Đỉnh Yên Bình”
Click, click, click…vào phim…. Nhạc nền dạo lại khúc:
“…Nỗi đăm chiêu tựa sóng dâng trong hồn, những đêm khuya lạnh giá trôi trên thảo nguyên . Chuỗi kinh đêm lần hết muôn sao trời, bốn mươi năm lần bước mỏi mong …”
Một thảo nguyên bát ngát, với đồng cỏ xanh không thấy bến bờ, đàn chiên đông đúc, tung tăng khắp mọi hướng. Có tốp hiền lành nằm lim dim mắt thưởng thức cỏ tại chỗ nằm, có tốp đứng hồn nhiên uống nước bên cạnh dòng suối lờ lững, và có những đứa nghịch phá, chạy lung tung xà bần, giỡn nhau, húc nhau, đụng đầu kêu “cộp cộp”. Người mục tử dáng vẻ an tâm, liền ngã lưng đưa mắt nhìn trời xanh mông lung.
Bỗng bầy chiên ở tự dưng kêu “be be” rồi cắm đầu hùa nhau chạy về phía triền dốc xa, trong khi người mục tử nằm lim dim với nụ cười còn phảng phất trên khuôn mặt thoáng có chút mệt mỏi.
Trên triền dốc xa kia, đám chiên quay xung quanh nghe hai con chiên đang…cãi lộn “be be” ì xèo (để quý vị dễ theo dõi, xin được dịch và phụ đề tiếng Việt cho ngôn ngữ của loài chiên, hì hì…)
- Chỗ cỏ xanh mướt, chưa đứa nào xực tới, là của tui tìm ra, trong khi đi lang thang, thế mà con chiên trắng nhóc con kia nó bảo là của chung, nó cũng được ăn ké. Con chiên trắng bự liền to tiếng, hậm hực phân bua với bầy chiên hiếu kỳ, đang đứng giương cả ngàn con mắt nhìn tò mò.
Con chiên trắng nhóc cãi lại: - Thì các bác biết, tui đâu có giành gì, tui chỉ xin cho tui xực vài ngoạm thôi rồi đi mà, cỏ ở thảo nguyên này, tui nghĩ là của…chung. Ổng tìm thấy trước, thì ổng ăn trước; tui theo sau, thấy sau, thì share chút chút, chớ có gì mà làm…big deal vậy?
Bầy chiên nhao nhao hỏi tới tấp, có con vừa liếm mép dãi, vừa ngó lung tung:
- Đâu đâu, cỏ chỗ nào đâu, chỉ xem nào, để tụi tui cùng…nghiên cứu thử?
Con chiên trắng bự nói: - Đằng sau lưng tui. Nhưng nhìn thì nhìn, cấm đứa nào làm một ngoạm thử, ông…đá bỏ bu!
Bầy chiên nhướng mắt to hơn và thấy, quả thật ở sau lưng con chiên bự có một lùm cỏ màu xanh mướt như ứ đầy vị ngọt của một loại cỏ…tiên!
Thế là cả bầy xúm nhau phát biểu ỏm tỏi cả lên, tiếng be be làm náo động cả thảo nguyên, đánh thức người mục tử đang trong giấc thiêm thiếp. Người mục tử chả hiểu chuyện gì xảy ra với chiên, nhưng như một phản xạ, đứng liền dậy và quơ cậy gậy chạy về bầy chiên đang kêu inh ỏi, tưởng đâu là có con sói nào nó lảng vãng gần kề.
- Chuyện gì? Mục tử vừa quơ cây gậy lên cao vừa hỏi, đàn chiên hơi ngán, im thin thít, sợ ổng nóng sảng, phang cho một gậy thì ê mông. Hai con chiên cãi lộn, liền kể lại sự tình và phân bua với người mục tử những lý sự của mình.
Nghe mấy con chiên kể lể xong, người mục tử bèn phán: - Đứa nào cũng đúng lý cả, nhưng quên tình! Rồi chuyển giọng hiền lành, nheo mắt như diễu, nói tiếp:
- Ai dẫn qúy vị chiên vào thảo nguyên xanh tươi này? Hay là có đứa nào tự tìm ra thảo nguyên này? Cỏ nơi đây, hằng hà sa số, các ngươi ăn cho tới đời cháu chắt cũng chưa hết…cỏ, nước ngọt uống không hết, còn dư để phá, để tắm lông cho sạch…mà tại sao phải dành nhau một chút cỏ xanh cơ chứ. Giả như ta chẳng đưa các ngươi vào đây, thì các ngươi đã ở nhà gặm cỏ khô hôm nay rồi. Đúng là chiên mà cứ như…người phàm, hở ra là dành giựt! Ở nhà ăn cỏ khô, thì đứa nào phần nấy cũng tạm OK, còn nơi đây là thảo nguyên very special ta dẫn tới, thì là của cho mọi đứa ăn. Đứa nào thấy trước, ăn trước, đứa nào thấy sau, nếu còn, thì ăn sau. Bởi cỏ phải ăn tới gốc, mùa sau cỏ mới phát triển tốt nữa, dành với nhau làm chi, các ngươi là bầy chiên có người chăn dắt, chứ không phải là bầy chiên hoang, ta bỏ các ngươi đói, thì ta chịu chủ layoff, bởi thế ta muốn các ngươi cùng chia sẻ, cùng bảo vệ nhau, cùng ăn, cùng uống cho béo mập ra thì ta còn job, và các ngươi sẽ được đưa tới những thảo nguyên xanh tươi như thế này, hiểu chưa?
Còn nếu các ngươi vẫn còn tranh dành, thì ta sẽ một là… quit job, hai là bảo chủ chia làm hai bầy riêng biệt, thì ăn riêng, uống riêng, ngủ riêng, chơi riêng…chả bầy nào làm phiền bầy nào, ta cũng đỡ mệt, vì một số trong các ngươi sẽ….di tản chiến thuật sang bầy khác, và kẻ khác trông coi. Thế thì các ngươi quyết định đi, đứa nào muốn riêng thì kêu hai tiếng “bi, bi”; đứa nào muốn chung thì kêu hai tìếng “be, be”. Ta cho biểu quyết dân chủ kiểu người phàm, và ta hứa sẽ tôn trọng ý kiến của mỗi đứa.
Bầy chiên chợt im lặng, chìm trong…suy nghĩ, có con còn lén nhìn đám cỏ xanh mơn mởn kia rồi liếm mép. Sau một hồi, hai con chiên gây lộn tự dưng cùng há mõm, ngước mắt lên trời lấy hơi rồi kêu: “be, be, be, be…..” một tràng dài. Thế là cả bầy chiên hùa hét “be, be” theo vang trời.
Mục tử vừa cười hiền vừa hét: - Stop! Hai tiếng “be, be” thôi là đủ hiểu rồi, kêu nhiều ta điếc óc, ta phang cho một gậy bây giờ!
Bầy chiên đồng loạt nhe răng cười nham nhở, và vừa kêu “be, be, be, be…” vừa chạy xuống triền dốc, theo sau là người mục tử, vì chỉ có hai chân, nên không thể nào đuổi kịp loài có 4 chân.
Chợt màn sân khấu kéo cái rột, nhanh như phẹc-ma-tuya, nhạc nền từ sân khấu vọng ra, còn sót một vài hình ảnh máy chiếu phim tắt không kịp, còn chiếu mờ mờ hình ảnh người mục tử dáng vẻ đăm chiêu, vương dòng nhạc nền nghe xa vắng:
1) Chốn nào, thảo nguyên xanh ngát lựng hương cỏ mật Giữa cuộc đời bàn chân đau xót vì gai góc . Kiếp mục tử còn lang thang giữa đồi vắng rừng chiều Chiên về đàn, ánh lửa hồng, khúc nhạc lòng .
Khán thính giả người lớn tuổi phần đông, đã ngủ tại ghế hay ra về lác đác, còn khán thỉnh giả con nít, thì khoái chí huýt sáo và vỗ tay ì xèo, hì hì…
Duc |
Trantrungtruc |
Posted - 10/15/07 : 20:47 quote: Originally posted by youngdinh
Xin chào qúy anh chị
Em chỉ có mấy hàng muốn cùng chia sẻ với các anh chị trong topic này. Khi đã có bức tranh treo ở công cộng có 2 mầu rồi thì cứ để nguyên vậy, và nguyên thủy là như vậy. Nếu có muốn sơn thêm 4, 5 mầu cho đẹp, hay hơn, right ways, high tech... thì PHẢI hỏi tác giả của tác phẩm ấy, nếu không thấy, không biết tên tác giả, không liên lạc được tác giả, mà cũng rất muốn thêm màu thì ghi lại bản mới có những dòng ghi chú, cắt nghĩa, sử dụng, giới hạn, trong phiên bản mới. Em nghĩ làm vậy cũng không khó và sẽ ít rắc rối đúng không các anh chị?
Mai mốt em có mời các bác tới nhà em chơi, thấy nhà em có mổi màu trắng, tự nhiên có bác nào tư vô ra mua sơn xanh về sơn nhà em có nước em tự giận, điên lên mất......em không thích màu gì hết, chỉ màu trắng em đã suy nghĩ bao ngày mới được như vậy.... No Fa No La please... Cảm ơn.
Young Dinh
quote: Originally posted by NC Hùng 10/15/07
Thiết nghĩ trên đây chính là một tổng kết hết sức đầy đủ để cò thể khóa sổ topic này.
NC Hùng
quote: Originally posted by gopy 10/14/0 Tai hạ trộm nghĩ Topic này tới đây cũng nên STOP là vừa . Để càng lâu càng ...rối như canh hẹ .
gopy
Gớm các bác mới góp có mấy ý mà đã ... buồn ngủ rồi sao ? Các bác không thức với em được ... một giờ ru ?
Mới lại theo qui luật của Forum này là chỉ có bác Admin mới có quyền STOP và khoá cổng thôi . Nếu mọi người còn có ý kiến thì cứ để đóng góp ý kiến, hay hay dở gì ta cũng nghe . Không ai hối, không ai bắt các bác phải nói . Và phiên họp này cũng không có giờ ... bế mạc đâu . Ai muốn có ý kiến gọi là “sau cùng” của riêng mình thì đó cũng chỉ là “ý kiến sau cùng của người đó ” . Xin người đó miễn bàn tiếp ! Còn nhiều topics ở chỗ khác chứ đâu phải chỉ có mỗi một topic này . Nếu không có ai góp thêm gì, thì tự nhiên nó sẽ “die down” , cho đến khi có người hứng chí nào đó nhào vô ... nói tiếp hì hì . Chẳng hạn như bác NC Hùng mới “làm sống lại” đề tài “Hiệu lực của một bài thánh ca đã được Imprimatur” mà nó tưởng chừng như nó đã... chết theo mùa đông năm nao.
Trước hết xin cám ơn bác Young Dinh lắm lắm đã cho chúng ta một ví dụ rất hay . Em nói là “hay” thôi vì thực sự vấn đề ta bàn nó lại không ... được hay và ... đơn giản như vậy bác ạ ! Nếu cuộc đời mà nó là bức tranh “chỉ màu trắng” như bác nói thì nó ... đơn sơ quá và như thế nó cũng chả có interesting gì, và cũng không còn gì để nói . Mặc dầu một bên ta nói về âm thanh và hoà âm, còn ví dụ của bác là màu sắc và ánh sáng . Xét về "cảm nhận" thì cả hai đều là hai thứ nghệ thuật cả . Ở đây ta xin tạm bỏ vấn đề đó qua một bên . Tại vì bác Young Dinh hỏi "Em nghĩ làm vậy cũng không khó và sẽ ít rắc rối đúng không các anh chị ?" Mình xin trả lời ngay đúng mà cũng ... không đúng !
Em xin phép bác “luộc lại” ví dụ của bác nhé . Và qua ví dụ này của bác, em xin được trình bày lại để chứng tỏ cho các bác thấy cái "very phức tạp" của đề tài này, nhất là nó lại liên quan đến cái tập tục và thói quen của người mình nữa . Xin phép bác Young Dinh được nói chuyện trực tiếp với bác như là ví dụ thôi, chứ không phải phê bình bác đâu nhé . Bác dễ thương lắm, ai mà nỡ lòng nào ... phang ! Giả dụ bác là bác có bức tranh trong truyện nhé và em là người đi coi tranh thôi . Bác ready chưa ? Go !
(Em xin nói rõ là em "chỉ trình bày lại" và em cũng không bênh vực hay đả phá khuynh hướng nào trong lần chia sẻ này . Mặc dầu giọng văn có thể làm các bác nghĩ là em ... ba phải !)
1) Bác Young Dinh đã nói: “Khi đã có bức tranh treo ở công cộng có 2 mầu rồi thì cứ để nguyên vậy, và nguyên thuỷ là như vây.”
Vâng, tác phẩm của bác treo ở bên Mỹ với những dòng chữ nhỏ : “Tác giả giữ bản quyền, cấm sang lại dưới mọi hình thức .” Thiên hạ ông đi qua bà đi lại cũng coi rồi bỏ đi, chả ai thèm bén mảng gì đến nữa .
Nhưng tác phẩm này bác treo cho người Việt Nam mình coi, không phải chỉ có một tấm, mà bác còn để cả đống posters ở đó nữa . Trong lòng bác cũng thổn thức, tuy không nói ra, nhưng bác cũng muốn người mình đem về treo trong nhà họ, cho đẹp mắt . Ai cũng hiểu là bác đem ra bày như vậy là “hình cho không biếu không”, như bày ... báo biếu để ngoài chợ vậy. Vì nếu bác đề giá tiền bán thì chả có ma nào nó đụng đến đâu. Cái mục đích của việc bác đem tranh treo ở công cộng là bác muốn người khác biết đến bác, và xử dụng tác phẩm của bác. "Hòn đất ném đi thì hòn chì ném lại" . Đó là “cái tình” và “cái tính” của người mình với nhau là vậy .
2) Nếu chuyện nó chỉ có vậy thì cũng không có gì là quan trọng bác nhỉ. Nhưng ngặt một cái là bác muốn ở yên mà không được yên . Có người “lôi” bác ra để xin bác "nhận xét tình hình tranh vẽ ở Việt Nam bây giờ" . Bác bảo: “ biết nói gì bây giờ ?”
Tâm niệm của bác là, thôi mình cũng nên cho một vài ý kiến gọi là “xây dựng” vì hơn một thời, bác đã từng vẽ những bức tranh tuyệt tác. Thế là bác đi ra ... chợ, kiếm được một lô những bức tranh in lại trên giấy báo, giấy bổi do những hoạ sĩ khác vẽ mà bác chưa bao giờ nghe tên, và bác đoán có thể là những hoạ sĩ này từ bên ... tào . Bác chê thằng này vẽ xấu . Bác bảo thằng kia lên tranh không có bố cục . Rồi bức tranh không được sặc sỡ ! Bác kết luận ngay rằng là tình hình vẽ tranh ở Việt Nam bây giờ đang ... xuống dốc. Không thấy bác tìm thêm những bức tranh đẹp khác để mà phân tích, cho công việc phê bình của mình được khách quan, cân bằng và trung thực hơn ? Bác không cần tìm tấm tranh original hay bác cố tình không nhìn thấy ? Đang khi đó, bây giờ bác không còn thích vẽ tranh nữa và bác chỉ thích những bức tranh có... màu đỏ chói với một chút ít màu vàng .
Chê tranh người khác thì cũng tạm được đi, nhưng dường như người nghe thấy bác phê bình như vậy, lại hiểu là bác muốn dùng cớ này để chửi “cái thằng nào đó ” đã lấy tranh cũ của bác về tô màu lại “lộng kiếng” mà không cho bác biết. Ai ngăn cản được những ý nghĩ như thế của họ về bác ?
3) Qua việc làm của bác như vậy, người biết bác thì thương bác muốn bênh vực bác, nghĩ là tại bác “quá nóng” chứ bác không có dữ dằn như vậy đâu . Người không biết bác, hoặc đã biết bác ngày xưa cũng tự hỏi: sao bây giờ bác lại thay đổi quá ? Từ lời nói cũng như việc làm . Và họ cũng nao núng muốn giúp bác, để bác có thể bình tâm mà vẽ lại những bức tranh tuyệt vời như hồi bác còn trẻ .
4) "Cái người mà bác chửi đó" cũng xững sờ không biết mình lỗi luật nào ? Trong dân gian vẫn không rõ ràng về có "được sao chép lại dưới mọi hình thức hay không ?" Có những bức poster ở Việt Nam, những hoạ sĩ khác lấy về đóng khung tô điểm lộng lẫy, nhìn vô ai cũng biết người vẽ nguyên thuỷ và người làm cho tấm hình nó thay đổi . Có những tấm hình thì cũng chả ai nói lời nặng nhẹ gì; trái lại còn khen hay và cám ơn rối rít là đằng khác. Đúng hay sai ? Chả ai biết, vì từ trước đến giờ ở Việt Nam chả ai đặt thành vấn đề chuyện này. Kể cả những người họa sĩ đại tài cũng đã từng làm như vậy . Xin phép hay không ? Chả ai có thể kiểm chứng ? Phép vua thua lệ làng , hay lệ làng “không care gì” phép vua ?
5) Người Việt Nam sống với nhau về tình quen rồi . Nhưng cũng chẳng biết khi nào mình "dùng tình", khi nào mình "dùng lý" được. Bác hiểu câu chuyện bản quyền này, nó cũng rối bù như một tô mì sào vậy. Chả biết đâu là mì, đâu là rau, đâu là thịt cả ! Mỹ thì họ thích ăn riêng . Mì cho ra mì . Thịt cho ra thịt . Nhưng người mình ăn như vậy thì chả có ma nào dám đụng đũa. Rồi người nấu lại buồn vì đồ ăn chắc chắn sẽ dư thừa . Để thiu là đằng khác ! Bác Bách Việt nấu mì rành chắc bác biết rõ điều đó ?
6) Chúng ta, đa số đã đồng ý với bác Young Dinh là tranh của bác nó như thế nào thì để yên cho bác như vậy. Nhưng khi bác "không nói như vậy", thì ai nào biết "tính bác là như vậy", bác đã thay đổi khi nào ? Và cũng chả ai ra thông cáo là không được làm như vậy . Bác biết làm thế là xúc phạm đến tác phẩm của bác, nhưng đối với người Việt Nam thì bác lại "không dám nói thẳng như vậy ngay từ đầu". Vì chính bác cũng đang sợ người ta sẽ ... né bác, lần sau bác có mời người ta tới nhà bác xem tranh thì cùng chả có ma nào dám "show up" vì họ sẽ nghĩ là ... bác khó, không ai mà thèm đến chơi với bác nữa. Bác sợ bác bị bỏ rơi, bị cô đơn nên đã không dám nói. Ngược lại cũng có thể bác thầm ước rằng có người đại tài nào đó sẽ vẽ thêm màu, đóng khung vàng khung kiểu, để tranh của bác được giá trị thêm . Đấy "cái tính" và "cái tình" của người Việt Nam không nói ra thì bố ai biết được .
7) Mà đối với người Việt Nam, thì thế nào là "xúc phạm" . Làm cho một bức tranh đẹp hơn bằng cách đóng khuông, lộng kính có phải là ăn cắp không ? Cũng một bản nhạc tại sao một ban nhạc này chơi hay, ban nhạc khác chơi dở có phải vì hoà âm viết thêm hay là vì ban nhạc đó "ăn cắp, luộc lại" giỏi hơn ? Khó định nghĩa quá bác nhỉ ?
8) Đó là chưa kể trong cái hoàn cảnh chạy giặc này, có người thương bác mà nhớ được tranh của bác vẽ, sang bên này họ cố gắng với tấm lòng thành để mà vẽ lại cho con cháu biết là bác đã là người sáng tác ra bức tranh đó . Rồi có người có tài hơn, thêm chút màu chỗ này, thêm cái cảnh chỗ kia . Khi có người thêm màu như vậy, thì cũng có người thích, có người chê, quần chúng mà bác nhỉ. "Người-có-công-vẽ-lại đó", cũng có người thích, cũng có người chê . Nhưng khi bác thấy vậy, thì bác nổi nóng lên , bác chửi người ta đến ... vuốt mặt không kịp .
Nhưng bình tâm lại mà nói, ai là người có lợi trong cái việc vẽ lại tranh này của bác . "Người-có-công-vẽ-lại đó" được nổi tiếng hay là nhiều người sẽ biết đến bác hơn, vì bác không cho người ta đụng đến tranh của bác .
Truyện còn dài phải không bác ? Đâu là lời giải thích thoả đáng ?
Vì thực sự, cũng không ai biết bác muốn người ta xem tranh bác theo kiểu nào, Việt Nam hay kiểu Mỹ.
Đó là những sự "trình bày lại" của em khi đọc lại đề tài này ? Dĩ nhiên là theo cái nhìn của em, em cũng phải chịu thua, vì cũng thật khó mà biết được người mình thích ăn mì sào kiểu Mỹ hay kiểu Việt Nam lắm .
Nhưng có một điều em và anh Young Dinh cũng tin chắc rằng chúng ta "ai cũng có thể tìm ra lời giải thích cho riêng mình rồi." Em xin ngồi xuống nhường microphone cho các bác ạ !
Trần Trùng Trục |
hoangmusic |
Posted - 10/15/07 : 19:13 Kính các bác , ý kiến của tôi chỉ đặt nặng tới các bài đã có hòa âm gốc của tác giả rồi - vì điều này người ta hay nói như trong bóng đá là "tình huống nhạy cảm" , dễ gây ra các sự hiểu lầm , còn đối với những bản nhạc đơn thuần chỉ có một bè , thì việc hòa âm cho bài nhạc lại là chuyện khác , nó đòi hỏi người hòa âm phải cân nhắc , tìm hiểu kỹ càng ý của tác giả , một là , không thích hòa âm nhiều bè cho bài đó (tác giả đã từng có nhiều bài hợp xướng công phu), hai là , tác giả không rành về hòa âm mà chỉ chuyên diễn tả về giai điệu thì việc người khác hòa âm mà làm tôn lên thêm được cái hay đẹp trên tác phẩm của mình thì chắc tác giả phải hoan hô cả chân tay và người nghe cũng cảm thấy mãn nguyện. Thêm nữa , chúng ta cũng phải nhận rằng như một người thợ chuyên nghiệp trang điểm cho cô dâu trong ngày cưới , cô dâu nào mà chả đẹp , nhưng cũng chẳng có cô dâu nào từ chối sự trang điểm trong ngày trọng đại của mình - nhưng họ cũng đòi hỏi phải được trang điểm bởi một tay thợ mà họ biết trình độ và tài năng - vì thế người hòa âm cho một tác phẩm - tốt nhất - như nhiều người đã nhận định là nên có sự trao đổi trước và sau đối với tác giả - thứ nhất để tỏ lòng tôn trọng đối với người đã có công biên soạn một tác phẩm - thứ hai biểu lộ sự tôn trọng với chính bản thân và tài năng của mình , và tôi nghĩ rằng các vị nhạc sĩ tên tuổi bậc thầy đầy tài đức của chúng ta cũng rất khiêm nhường mà làm như vậy . Thân mến - CTH |
youngdinh |
Posted - 10/15/07 : 19:02 Xin chào qúy anh chị.
Bác Ple22 nói đúng vậy. Khi đã thấy trong ca khúc có ghi chú " Đăng ký số 1234 ở Ty cảnh sát, All rights reserved... " thì cần phải tránh xa ra, no but, no Pha, no La.....
Thầy tôi vẫn thường nhắc, "Âm nhạc nghệ thuật không thể để 50 phần trăm được, mức trung bình được, nhưng phải điều khiển, sáng tác, tìm kiếm hay hơn, nổi bật hơn mới gọi là nghệ thuật." Em rất muốn và trân trọng được nghe những âm hưởng hay hơn, nghệ thuật hơn, mới hơn, nhưng cũng phải hợp tình, hợp lý, hòa hợp, phép tắc, ghi chú, tên tuổi tác giả, phiên dịch, ôi đủ thứ trong đó cả....Nhưng nhiều khi cũng có vài bác học âm nhạc quốc gia trong thời loạn ly chỉ nghe music không, mà không thèm biết nghe tiếng súng người.... mới ra nông nỗi này..... Người ta thường nói. Người tài, người học thì nhiều. Mà thiên hạ vẫn than thiếu nhân tài. Chắc vậy....
Young Dinh |
Micae |
Posted - 10/15/07 : 14:50 quote: Originally posted by hoangmusic Nói như thế cũng không hẳn là không nên hòa âm lại những bài nhạc có sẵn , vì thực tế đối với các anh chị ca trưởng sẽ gặp rất nhiều trường hợp : Ca đoàn chỉ có thể hát 2 bè nữ và một bè nam , với một bài bốn bè thì làm sao mà hát , người ca trưởng học hòa âm để có thể dựa trên bài bốn bè và xây dựng lại 3 bè cho phù hợp với tình trạng của ca đoàn , cũng như với những bài viết đồng giọng (viết cho nhà dòng nam hoặc nữ ), ca trưởng cũng có thể viết lại 2 bè dị giọng để ca đoàn có thể hát hay hơn , và cũng tự hiểu rằng việc này thực sự chỉ dành riêng cho ca đoàn mình mà thôi , và tôi nghĩ điều này thực sự là có thể chấp nhận được và đó là lý do tại sao cần phải có những ca trưởng giỏi , mặc dù không có khả năng sáng tác nhưng đủ trình độ để dẫn dắt và giải quyết những phát sinh thực tế trong sinh hoạt ca đoàn về Thánh Nhạc.
Ý kiến này của bác Hoangmusic nghe thật có lý ! Quả là có những trường hợp cụ thể như bác nêu, mà người ca trưởng cần phải xoay sở để giải quyết cho ổn thỏa.
Nhưng nếu thế thì các bác sẽ nghĩ sao trong trường hợp này: - một ca đoàn có nhân lực hùng hậu và thích hát những bài 4 bè, - muốn sử dụng một bản thánh ca vốn chỉ có 1 hay 2 bè đơn giản, - và bài hát này sẽ được hát trong một thánh lễ trọng thể, - đôi khi chính linh mục quản xứ và cộng đoàn giáo dân ở đó cũng thích nghe những bài hợp xướng công phu... Vậy thì một người ca trưởng có khả năng hòa âm, cũng sẽ có thể hòa âm lại bản nhạc gốc để đáp ứng nhu cầu cụ thể này chứ ?
Trong thực tế thì những trường hợp như vậy đã từng xảy ra, khá nhiều: - Bài "Dâng Mẹ" (một bè) rất quen thuộc đã từng được phối thành 4 bè rất hay (Bài có câu đầu là "Lạy Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa, Mẹ đồng trinh..", nhà cháu không nhớ tên tác giả, cũng không nhớ tên vị đã hòa âm lại). - Bài Jingle Bells (hic, nhà cháu không biết viết đúng chính tả chưa nữa), được cố nhạc sĩ Viết Chung soạn lại thành một bản hợp xướng phải nói là tuyệt vời, gồm một giọng lĩnh xướng và 4 bè phụ họa.
quote: Originally posted by hoangmusic Với trường hợp như vậy tôi thiết nghĩ người hòa âm lại cho riêng ca đoàn mình hát không nên đặt tên mình chung hàng với tác giả , tốt nhất là không nên để tên (vì ca đoàn mình ai mà chẳng biết) hoặc nếu có , cần phải chú thích rõ ràng sao cho bài hòa âm lại nếu có tới tay tác giả bài hát thì cũng không xảy ra vấn đề gì và quan trọng nhất và tình người nhất là trong tâm tư luôn phải có sự tôn trọng và đồng cảm đối với tác giả bài hát.
Điểm này thì nhà cháu nghĩ bất cứ một bản thánh ca nào được chép lại, chúng ta rất cần ghi chú rõ tất cả những chi tiết liên quan về xuất xứ, về tên tác giả, tên người hòa âm... Cả trong trường hợp bản nhạc được chép lại theo trí nhớ vì không có bản gốc, thì người chép cũng cần ghi chú rõ. Tình trạng tam sao thất bổn thời gian qua nhiều phần là do sự thiếu cẩn thận này. Ở trong nước, một thời gian dài việc xuất bản thánh ca bị đình trệ, các ca đoàn thường chuyền tay nhau các bản chép tay không được ghi chú rõ ràng nên mới xảy ra tình trạng lộn xộn như ngày nay.
Trong trường hợp người soạn hoà âm khiêm tốn nghĩ là mình không dám ký tên chung hàng với tác giả (như bác Hoàng nói) thì theo nhà cháu, ta nên ghi rằng: "Hòa âm: Khuyết Danh" để tránh ngộ nhận cho người sau. Tuy nhiên, nếu bản gốc đã có hòa âm rồi, cần trình bày toàn bộ bản gốc của tác giả trước đã, sau đó mới tới phần thêm vào sau của mình.
Ý kiến của bác Hoàng thật hay và thật cần thiết, hì hì, nếu bác còn ý kiến nào hay như thế nữa thì dù topic có đóng, bác cứ... cạy cửa mà vào nhé,
|
hoangmusic |
Posted - 10/15/07 : 09:04 Xin khoan khoan đóng topic này đã các bác , cho tôi được nói vài nhời rồi hẵng ending . Kính thưa các bác Nói về việc hòa âm các bài nhạc của các tác giả khác , tôi chợt liên tưởng tới câu chuyện Bá Nha - Tử Kỳ - một người chết , người kia đập đàn , rồi tới chuyện một người là chủ , một người là đầy tớ , nhưng đã trở thành bạn tâm giao ( Đoàn Chuẩn - Từ Linh ) và gần đây và thân thiết với chúng ta nhất , đó là Miên Ly và Thế Thông , Miên Ly chết , Thế Thông không còn đưa nhạc cho ai viết lời nữa . Qua đó , tôi nhận thấy rằng việc viết hòa âm lại trên một tác phẩm của người khác nó tế nhị biết bao nhất là các bài của những nhạc sĩ đã thành danh , nó đòi hỏi phải "môn đăng hộ đối" và phải có sự thân tình đồng cảm với nhau , dù rằng với một bài nào đó mà chúng ta cảm thấy rung động với một nét phát kiến mới để hòa âm lại , chúng ta cũng nên kìm nén lại để bày tỏ lòng kính trọng đối với tác giả nếu xét thấy về tuổi đời và trình độ cũng như công lao có thể là thày của chúng ta . Nói như thế cũng không hẳn là không nên hòa âm lại những bài nhạc có sẵn , vì thực tế đối với các anh chị ca trưởng sẽ gặp rất nhiều trường hợp : Ca đoàn chỉ có thể hát 2 bè nữ và một bè nam , với một bài bốn bè thì làm sao mà hát , người ca trưởng học hòa âm để có thể dựa trên bài bốn bè và xây dựng lại 3 bè cho phù hợp với tình trạng của ca đoàn , cũng như với những bài viết đồng giọng (viết cho nhà dòng nam hoặc nữ ), ca trưởng cũng có thể viết lại 2 bè dị giọng để ca đoàn có thể hát hay hơn , và cũng tự hiểu rằng việc này thực sự chỉ dành riêng cho ca đoàn mình mà thôi , và tôi nghĩ điều này thực sự là có thể chấp nhận được và đó là lý do tại sao cần phải có những ca trưởng giỏi , mặc dù không có khả năng sáng tác nhưng đủ trình độ để dẫn dắt và giải quyết những phát sinh thực tế trong sinh hoạt ca đoàn về Thánh Nhạc. Với trường hợp như vậy tôi thiết nghĩ người hòa âm lại cho riêng ca đoàn mình hát không nên đặt tên mình chung hàng với tác giả , tốt nhất là không nên để tên (vì ca đoàn mình ai mà chẳng biết)hoặc nếu có , cần phải chú thích rõ ràng sao cho bài hòa âm lại nếu có tới tay tác giả bài hát thì cũng không xảy ra vấn đề gì và quan trọng nhất và tình người nhất là trong tâm tư luôn phải có sự tôn trọng và đồng cảm đối với tác giả bài hát. Vài lời xin chia sẻ cùng các bác trực tiếp hoặc gián tiếp theo dõi cuộc mạn đàm được trực tiếp truyền hình trên forum về topic này - Thân mến - CTH |
Micae |
Posted - 10/15/07 : 07:38 Bác TranThanh mến, hi hi, cám ơn bác đã cất công "lục lọi đồ cũ" để cung cấp thêm thông tin cho anh chị em. Nhưng "đồ cũ" của bác vẫn còn mới chán, vì chỉ ra lò năm 2006 thôi. Có bác còn nhắn tin bảo cháu rằng catruong.com từng có topic đề cập đến đề tài này rồi, từ... 2001-2002 lận:
http://www.calendi.com/thanhnhac/topic.asp?TOPIC_ID=329
Chưa hết đâu, vì nhà cháu nhớ cách đây không lâu diễn đàn mình cũng đã có người đề cập đến chưyện các CD thánh ca được thực hiện và bán ra: trong khi các ca sĩ trình bày được người ta trả thù lao cẩn thận thì các nhạc sĩ sáng tác lại bị... quên tuốt ! Công tâm mà nói, đây đúng là chuyện rất thiếu công bằng và khó có thể chấp nhận.
Đối với nhà cháu, các bác ơi, topic này (và những topic liên quan trước đây) ít nhất cũng đưa đến một kết luận rất đáng cho chúng mình lưu ý: chuyện bản quyền trong Thánh nhạc đã càng ngày càng thực sự trở nên một "vấn đề" mà chúng ta không thể làm ngơ hoặc xem thường, nếu muốn nền thánh nhạc VN phát triển tốt đẹp.
Sự thể là trong bao nhiêu năm ly loạn qua, đã có nhiều bản thánh ca mà các nhạc sĩ hòa âm đã... "lỡ" bỏ công sức ra hòa âm rồi, trong khi chưa có điều kiện để liên lạc xin phép tác giả (khá nhiều chứ không phải ít). Giả dụ mai này Giáo hội VN công bố một qui định về bản quyền thánh nhạc, cũng gắt gao như thông lệ quốc tế hiện nay, thì nhà cháu nghĩ qui định đó chắc cũng không nỡ khai tử tất cả những bản hòa âm đã ra đời trước đó, và các tác giả chắc cũng không nỡ bắt các soạn giả hòa âm phải huỷ đi công trình của mình.
Thôi thì chuyện dẫu sao cũng chưa tới, chúng mình đành chờ vậy. Điều mà nhà cháu nghĩ trang catruong.com của chúng ta có thể làm ngay, (và nhà cháu xin mạo muội đề nghị với các bác Admin, Mod của trang này) là:
- điều chỉnh lại các bản mà chúng ta đã đăng lên trong kho thánh ca sao cho thật chính xác so với các bản gốc (ví dụ ở đây là bài Hồng Ân Chúa Bao La, bản gốc 2 bè của cha Thiện Cẩm, cũng như phần lời ca có một hai chỗ chưa chính xác),
- liền ngay sau đó, có thể giới thiệu thêm các bản hòa âm khác của các soạn giả khác (ví dụ của bác soạn giả Liên Bình Định, của soạn giả X, của soạn giả Y v.v...), trong tinh thần là chúng ta ghi nhận tất cả mọi đóng góp thiện chí của mọi người, như là tài liệu tham khảo, nếu cần thì ghi thêm lời xin lỗi các tác giả trong trường hợp soạn giả chưa có điều kiện xin phép tác giả.
Kho thánh ca của catruong.com là kho tài liệu chỉ duy với mục đích chia sẻ, hoàn toàn phi kinh doanh, phi lợi nhuận, nhà cháu nghĩ chắc các tác giả sẽ không đến nỗi khắt khe mà bắt lỗi chúng mình đâu.
|
tranthanh |
Posted - 10/15/07 : 05:50 Lục lọi đồ cũ, tôi mới tìm được cái này gởi các bác đọc thêm
http://www.calendi.com/thanhnhac/topic.asp?TOPIC_ID=1908
Thân |
NCHung |
Posted - 10/15/07 : 02:51 Các bạn Micae, Youngdinh, vash và ACE thân mến,
Tôi trân quí những góp ý sau đây của Micae: "Vấn đề bản quyền trong thánh nhạc theo nhà cháu thì đã đến lúc những người thiết tha với thánh nhạc VN cần phải đem ra thảo luận nghiêm chỉnh rồi. Tất cả những sai sót, vấp váp trong thời ly loạn đã qua thì nhà cháu tin là bất cứ ai cũng rất sẵn lòng cảm thông, nhưng hình như đã đến lúc cả trong nước lẫn hải ngoại, chúng ta cần một lần lắng nghe nhau một cách đầy thiện chí, để có thể đi đến một điểm "đồng qui", một kết luận chung khả dĩ thích hợp với hoàn cảnh và được nhiều người trong cộng đoàn dân Chúa chấp nhận. Sự kiện có nhiều ý kiến rất trái ngược nhau, dẫu sao cũng là lẽ thường tình thôi, và chúng ta cần phải giữ sao cho những lập trường khác biệt đó không làm chúng ta mất đi sự đoàn kết, yêu thương và hiệp nhất".
của youngdinh: "Em chỉ có mấy hàng muốn cùng chia sẻ với các anh chị trong topic này. Khi đã có bức tranh treo ở công cộng có 2 mầu rồi thì cứ để nguyên vậy, và nguyên thủy là như vậy. Nếu có muốn sơn thêm 4, 5 mầu cho đẹp, hay hơn, right ways, high tech... thì PHẢI hỏi tác giả của tác phẩm ấy, nếu không thấy, không biết tên tác giả, không liên lạc được tác giả, mà cũng rất muốn thêm màu thì ghi lại bản mới có những dòng ghi chú, cắt nghĩa, sử dụng, giới hạn, trong phiên bản mới. Em nghĩ làm vậy cũng không khó và sẽ ít rắc rối đúng không các anh chị?
Mai mốt em có mời các bác tới nhà em chơi, thấy nhà em có mổi màu trắng, tự nhiên có bác nào tư vô ra mua sơn xranh về sơn nhà em có nước em tự giận, điên lên mất......em không thích màu gì hết, chỉ màu trắng em đã suy nghĩ bao ngày mới được như vậy.... No Fa No La please... Cảm ơn".
và của Vash: "Nhà cháu đồng ý với bác Youngdinh, xấu đẹp hay dở gì cũng là của người ta, mình có tài giỏi, có giàu thẩm mỹ cách mấy mà người ta không đồng ý sửa đổi thì nên xin lỗi và rút lui. Đấy là chưa biết mình có hiểu được cặn kẽ ý của người ta chưa, có những bản thánh ca của các Tác Giả lão thành vẫn rung động lòng người một cách lạ lùng vì tâm tình đơn sơ nhưng rất chân thành, dẫu chỉ có một bè, hoặ 2 bè thật căn bản và đơn giản. Dẫu không có vấn đề bản quyền đi nữa, ít ra chúng ta cũng nên lịch sự và giữ lễ với nhau ( trước khi trách người ta vô lễ với mình )"
Thiết nghĩ trên đây chính là một tổng kết hết sức đầy đủ để cò thể khóa sổ topic này.
NC Hùng
|
ple22 |
Posted - 10/15/07 : 01:23 Cùng các bác youngdinh, Vasc. và bác GOPY, Các bác nói thế thì em cũng nghe thế, nhưng theo em thấy thì những bản nhạc nổi tiếng thế giới thiên hạ cũng xào nấu lia chia; chắc các bác cũng biết bài Ave Maria của Franz Schubert chớ gì ít ra cũng có đến hàng tá hòa âm khác nhau mà bài nào nghe cũng đã lổ tai hết. Rồi đến bài "Chúa Thống Trị" nhạc của L. Deiss mà Mỹ Hoàng post cách nay mấy tuần (?) hết cha Hoàng Kim rồi đến cha Kim Long cũng xào nấu lại, mỗi người một vẽ mười phân vẹn mười, hầu như lễ Phục Sinh nào cũng hát thay Ca Tiếp Liên. Còn nữa, bài "Say Noel" thơ Xuân Ly Băng nhạc của Kim Long cũng hay ra phết ấy thế mà nhạc sư Hải Linh cũng chơi luôn một lèo chỉ giữ lại mấy phiên khúc là có hơi hám của cha Kim Long. Tới phiên ns Cát Minh cũng hòa âm vài đoạn trong Trường Ca Ave Maria thơ Hàn Mặc Tử nhạc Hải Linh (http://www.calendi.com/thanhnhac/topic.asp?TOPIC_ID=2965) Đó chỉ là một vài tiêu biểu để các bác thấy là chuyện viết thêm hoà âm một bản nhạc của người khác là chuyện bình thường xảy ra trong thế giới, có như thế âm nhạc mới được phong phú như ngày nay, có như thế ta mới được thưởng thức nhiều hòa âm khác nhau của bài Ave Maria trong đó có một version của bác Liên Bình Định...
*** Những sáng tác của bác youngdinh thì nhớ ghi chú thêm câu sau đây:
"Tác giả giữ bản quyền, cấm mọi trích dịch, sửa đổi lời ca, nốt nhạc hoặc hoà âm lại."
peter |
gopy |
Posted - 10/14/07 : 23:10 Hi các Bác trong Forum, Tai hạ lâu lâu mới ghé Forum này . Nhưng từ khi Bác TTT post lên đề tài này thì lòng bỗng thấy tò mò và năng ghé liên tục . Tai hạ trộm nghĩ Topic này tới đây cũng nên STOP là vừa . Để càng lâu càng ...rối như canh hẹ . Tai hạ cũng hoàn toàn đồng ý với youngdinh và Vasc. Khi 1 tác phẩm nào mình không biết rõ xuất xứ thì đừng "chọc" vào kẻo mang họa . Tai hạ cũng có mấy lời với Bác LBD. Bác lấy nhạc của Cha Thiện Cẩm để hòa âm . Rồi Bác ra sức chê nhạc Cha Thiện Cẩm về cách cấu kết hòa âm của từng câu . ..Bác đã thấy dở như vậy mà còn hòa âm làm gì cho thêm...rắc rối cái sự đời ???!!! Không biết trình độ Hòa âm của Bác cao siêu cỡ nào ? Nhưng dù có cao siêu đến đâu thì Bác cũng không nên chê nhạc người khác một cach..tàn sát như vậy . GOPY
|
Vash. |
Posted - 10/14/07 : 22:27 Nhà cháu đồng ý với bác Youngdinh, xấu đẹp hay dở gì cũng là của người ta, mình có tài giỏi, có giàu thẩm mỹ cách mấy mà người ta không đồng ý sửa đổi thì nên xin lỗi và rút lui. Đấy là chưa biết mình có hiểu được cặn kẽ ý của người ta chưa, có những bản thánh ca của các Tác Giả lão thành vẫn rung động lòng người một cách lạ lùng vì tâm tình đơn sơ nhưng rất chân thành, dẫu chỉ có một bè, hoặ 2 bè thật căn bản và đơn giản. Dẫu không có vấn đề bản quyền đi nữa, ít ra chúng ta cũng nên lịch sự và giữ lễ với nhau ( trước khi trách người ta vô lễ với mình ) |
youngdinh |
Posted - 10/14/07 : 18:55 Xin chào qúy anh chị
Em chỉ có mấy hàng muốn cùng chia sẻ với các anh chị trong topic này. Khi đã có bức tranh treo ở công cộng có 2 mầu rồi thì cứ để nguyên vậy, và nguyên thủy là như vậy. Nếu có muốn sơn thêm 4, 5 mầu cho đẹp, hay hơn, right ways, high tech... thì PHẢI hỏi tác giả của tác phẩm ấy, nếu không thấy, không biết tên tác giả, không liên lạc được tác giả, mà cũng rất muốn thêm màu thì ghi lại bản mới có những dòng ghi chú, cắt nghĩa, sử dụng, giới hạn, trong phiên bản mới. Em nghĩ làm vậy cũng không khó và sẽ ít rắc rối đúng không các anh chị?
Mai mốt em có mời các bác tới nhà em chơi, thấy nhà em có mổi màu trắng, tự nhiên có bác nào tư vô ra mua sơn xranh về sơn nhà em có nước em tự giận, điên lên mất......em không thích màu gì hết, chỉ màu trắng em đã suy nghĩ bao ngày mới được như vậy.... No Fa No La please... Cảm ơn.
Young Dinh |
Micae |
Posted - 10/14/07 : 17:34 Hi hi, mới viết bài xong, quay trở vô lại thấy có hai bài mới của bác Ba Tê và bác Ple rồi.
Rất cám ơn bác Ple vì đã cung cấp thêm thông tin liên quan !
Còn bác Ba Tê ạ, bác có thể quay lại edit cái bài post nào đó ở trên của bác, cái mà đã khiến chiều ngang của topic bị kéo dài ra khỏi khung màn hình được không ? Hu hu, nhà em sợ nhất những topic mà phải kéo qua kéo lại con chuột mới đọc được ! Bác giúp nhà em cái, không thôi nhà em "giết" bác thật đấy, bằng bia hay bằng rượu đấy, chứ chẳng chơi đâu !
(He he, hôm qua muốn bệnh tới nơi rồi mà bà chị vợ cứ nhất định đòi tổ chức tiệc đầy năm cho baby nhà cháu. Hic, mệt đứ đừ, nhưng nhà cháu vẫn có thể cụng ly búa xua với bạn bè và người thân, làm một hơi 7 chai Heinneken và 2 ly rượu chát mà chưa thấy thấm thía gì ! He he, bác Ba Tê nghe ghê chưa ? Nhà cháu đang luyện "nội công" mà, vì rủi bác Bách Việt hôm nào có nhã ý ghé thăm xách theo bia bọt, không uống cho hết thì phụ lòng chiến hữu sao ?)
Các bác ơi, bác nào rảnh thì có thể giúp bà con được không: tạm sơ kết lại xem topic này mình đang bàn về những vấn đề gì, mỗi vấn đề nào đang bàn tới đâu, vấn đề nào đã có kết luận tạm ổn, vấn đề nào còn bỏ ngõ, vấn đề nào nên thảo luận tiếp, vấn đề nào nên tách ra một topic mới v.v... ? Hic, nhà cháu lại đang cảm thấy chóng mặt nữa đây, vì không còn biết đường nào mà mò nữa !
|
Micae |
Posted - 10/14/07 : 17:19 Hì hì, bác Ba Tê và các bác ôi ! Nhà cháu suốt tuần nay đã phạm vào một sai lầm nghiệm trọng, là đã... ngủ ít quá ! Chỗ nhà cháu làm việc đã có nhiều bạn đồng nghiệp mắc phải bệnh cúm, nghe nói thời điểm giao mùa này, bệnh sẽ lây lan rất nhanh và rất nguy hiểm cho trẻ nhỏ dưới 5 tuổi ! Hình như nhà cháu cũng bị "dính" rồi ! Trời đất ơi, hai ngày weekend trôi qua nhanh quá ! Mỗi chủ nhật chuẩn bị đi làm và bắt đầu lại một tuần hùng hục cày cật lực, nhà cháu cứ tưởng như lại một lần nữa phải vác thánh giá leo tuốt lên ngọn đồi Golgotha vậy ! Chúa ơi, con mà bệnh thì rất phiền, vì cả nhà trông cậy vào mỗi cái thằng con !
Hi hi, hôm kia ngay cả bài bác Tiến Cao post có ký tên rành rành thế, mà nhà cháu trông thế nào lại ra tên bác Bách Việt, hết hồn lo chạy vô edit. Giờ thì nhờ bác Ba Tê nhắc, mới phát giác ra cái tực sách mình cũng đã đọc lộn luôn ! Rõ khổ ! Hi hi, thế này thì làm sao đủ sức ra quán nhâm nhi dồi heo với bác Ba Tê mà tưởng nhớ món đến dồi chó quê nhà đây ?!
Bác Nguyễn Công Hùng mến,
Rất cám ơn bác đã tiếp tục trình bày ý kiến, lần này thật là ôn hòa. Thật ra với cảm nhận riêng của nhà cháu, hai ý kiến đầu của bác có quyết liệt thật đấy nhưng không đến nỗi gì là quá đáng, nhất là bác đã có xin lỗi trước rằng có thể lời của mình "sắc" quá chăng. Nhà cháu nghĩ điều quan trọng là anh chị em mình đang muốn trình bày ý kiến xây dựng nào, về vấn đề nào, với thiện chí nào, còn những sắc cạnh hay những vụng về về hình thức thì nhà cháu nghĩ có thể dễ dàng du di cho nhau, cùng lắm thì nhắc khéo nhau chút chút, chẳng phải là điều chi quá quan trọng.
Vấn đề bản quyền trong thánh nhạc theo nhà cháu thì đã đến lúc những người thiết tha với thánh nhạc VN cần phải đem ra thảo luận nghiêm chỉnh rồi. Tất cả những sai sót, vấp váp trong thời ly loạn đã qua thì nhà cháu tin là bất cứ ai cũng rất sẵn lòng cảm thông, nhưng hình như đã đến lúc cả trong nước lẫn hải ngoại, chúng ta cần một lần lắng nghe nhau một cách đầy thiện chí, để có thể đi đến một điểm "đồng qui", một kết luận chung khả dĩ thích hợp với hoàn cảnh và được nhiều người trong cộng đoàn dân Chúa chấp nhận. Sự kiện có nhiều ý kiến rất trái ngược nhau, dẫu sao cũng là lẽ thường tình thôi, và chúng ta cần phải giữ sao cho những lập trường khác biệt đó không làm chúng ta mất đi sự đoàn kết, yêu thương và hiệp nhất.
Không biết các bác có đồng ý với nhà cháu không, là để ngăn ngừa những hậu quả xấu về sau cho giáo hội VN, chúng ta, những người yêu thánh nhạc dù trong bất cứ cương vị nào, đã đến lúc phải tích cực góp phần nhỏ bè của mình để xây dựng một sự đồng tình hay một qui định chung về vấn đề bản quyền ? Trong viễn cảnh đó thì bất cứ ý kiến thiện chí nào được đưa ra, chúng ta cũng cần trân trọng lắng nghe và đón nhận tất cả, vì ích chung.
|
ple22 |
Posted - 10/14/07 : 17:06 quote: Originally posted by Trantrungtruc
Theo như anh ple22 trích là ấn bản này có Copyright đàng hoàng, nhưng cũng không biết là số mấy, ở Văn phòng Patent nào ? Và ta phải hiểu sự copyright này theo nghĩa "đời" hay ""đạo""?
Post lên đây hình bìa và 2 trang LỜI MỞ ĐẦU của cuốn "LỜI CA BÁI BIỆT" để các bác lãm tường:
Download Attachment: BiaLCBB.pdf 432.44 KB
1. Front Cover 2. Inside Front Cover 3.& 4. Lời Mở đầu 5. Inside Back Cover (Mục Lục) |
Trantrungtruc |
Posted - 10/14/07 : 16:40 quote: Originally posted by NCHung
Trantrungtruc mến,
Tôi thấy bạn và tôi cũng chẳng mấy khác nhau đâu. Mong là sẽ có dịp đồng-qui với trantrungtruc nha! Tất cả đều là con một Cha mà!
NC Hùng
Anh NC Hùng kính mến,
Tiếng La tinh ngày xưa có nói: " mmm ..." em quên mất rồi ! Đại khái là "Đường nào cũng đến La Mã hết . " Câu này càng đúng hơn, sau này thủ đô của Giáo Hội rời về đó . Anh ở bên Âu Châu tới đó rất gần, nhưng lại phải đi xe, chắc có nhiều đường đèo nguy hiểm và ghồ ghề . Em ở xa, chỉ đi bằng ... tưởng tượng . Ước chi có chim Phượng Hoàng đưa đi thì thú vị quá .
Cái tính của em nó thẳng như ruột ngựa . Không giận dai bao giờ . Khi nào rảnh anh cứ vào vui chơi với tụi em nhé. Trước lạ sau quen. Hết quen rồi đâm ... lạ . Nhiều lúc em còn chả chơi được với ... em, huống chi là với anh em khác . Đấy, anh thấy em đang "tranh luận" với anh Micae không ? Người hàng xóm không biết tưởng chúng em ... giết nhau đến nơi rồi .
Mến,
Trần Trùng Trục |
NCHung |
Posted - 10/14/07 : 15:24 Trantrungtruc mến,
Tôi thấy bạn và tôi cũng chẳng mấy khác nhau đâu. Cả hai cũng rất quyết liệt. Tôi nặng lời với cái "tập quán" coi thường bản quyền của những công trình trí tuệ. Còn bạn thì nặng lời với chính những lời nặng của tôi. Xem ra như thế thì hai chúng ta là hai thái cực... Vậy, để tránh đụng nhau nẩy lửa, tôi ruuuuuuúuttt...bỏ của lấy người!!! Hihihi...
Dẫu vậy, cũng xin thêm tí nữa để "cãi" lấy đươc rằng thì là những điều tôi nói không "lạc đề". Bởi chính cha Thiện Cẩm than phiền là ca khúc thánh ca của ngài bị người ta "luộc lại", "ăn cắp"... Hiển nhiên những từ ngữ này có liên quan ruột thịt với vấn đề bản-quyền. Thêm vào đó lại được đọc những lời lẽ của vài anh em tỏ ra "khinh mạn rể ruôi" cái bản quyền của thiên hạ (Tôi hoàn toàn chưa quen với cái không khí bỡn cợt của forum chúng ta), khiến vấn đề tôi úy kỵ vụt nổ tung.... Kỳ dư, việc cha Thiện Cẩm đúng sai như thế nào, tôi chỉ biết "dựa cột mà nghe" thôi.
Mong là sẽ có dịp đồng-qui với trantrungtruc nha! Tất cả đều là con một Cha mà!
NC Hùng
|
Trantrungtruc |
Posted - 10/14/07 : 10:20 1) Ghẹo bác Micae tí chơi nhá !
quote: Originally posted by tiencao05 [br Download Attachment: BiaSachThanhCaVN.jpg 716.47 KB
quote: Originally posted by Micae
Trời đất quỉ thần ơi! Bác Tiến Cao ơi: bản in trên cuốn Thánh Ca Cộng Đồng mà bác vừa gởi lên đó, nhà cháu xem qua mà hết sức sửng sốt: khác quá xa so với bản gốc!
Cái bìa bác Tiencao05 đưa lên là "Thánh Ca Việt Nam" rõ ràng mà sao bác đọc được là "Thánh Ca Cộng Đồng" thì em cũng phục bác thật . Chỉ giỡn thôi, không bắt bé đâu .
2) Xin được chia sẻ với các bạn một chút về cuốn "Thánh Ca Việt Nam" "đầu tiên" trên đất Mỹ mà em biết ... sơ sơ, vì em đang giữ trên tay . Sau này có rất nhiều ấn bản khác ở nhiều nơi và nhiều chỗ cũng lấy tựa đề là "Thánh Ca Việt Nam" .
Sau năm 1975 người tị nạn Việt Nam lần lượt rải rác đặt chân định cư trên đất Mỹ . Lúc đó LM Vũ Hân đang giúp một họ đạo nhỏ ở New Mexico, nhưng cũng có một số người Việt Nam được bảo trợ sống chung ở đó . Năm 1976, ngài xuất bản cuốn Thánh Ca đầu tiên rất mỏng, đủ sài cho nhu câu tại xứ đạo này.
Năm 1980, sau 5 năm ngồi chép lại bằng tay rất công phu với những phương tiện kỹ thuật ấn loát của người tị nạn Việt Nam lúc đó, ngài phát hành cuốn "THÁNH CA VIỆT NAM", tạm gọi là đầu tiên, với phần nội dung dày 537 trang . Xin in lại lời giới thiệu nơi trang 3 để các bạn hiểu hoàn cảnh của hơn 27 năm về trước, tại xứ lạ quê người này .
3) Mở trang 169 của cuốn "Thánh Ca Việt Nam" này , ta thấy có bài "Hồng Ân Thiên Chúa" của Nguyễn Khắc Tuần . Xin xem hình dưới đây :
4) Trong việc ghi chép lại bằng tay những bài hát để phát hành cuốn Thánh Ca Việt Nam có thể nói là công phu nhất ở hải ngoại vào thời đó, cha Vũ Hân đã có lời cáo lỗi như sau:
Như vậy ta cũng không ngạc nhiên khi tên của tác giá Nguyễn Khắc Tuần lại có trong bài "Hồng Ân Bao La" của Cha Thiện Cẩm .
5) Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn là chuyện copyright . Theo tài liệu mà anh ple22 post ngày 13 tháng 10 ở trên thì có một cuốn thánh ca khác là "tuyển tập LỜI CA BÁI BIỆT "
quote: Originally posted by ple22
Được biết 2 bài "Hồng Ân Chúa Bao La" và bài "Tình Chúa Yêu Con" nhạc của Lm Thiện Cẩm lấy ý thơ từ GITANJALI của R. Tagore (1861-1941) 2 bài nầy được in trong tuyển tập LỜI CA BÁI BIỆT do TIN MỪNG XUẤT BẢN Copyright 1987 by Tin Mừng, Harvey Louisiana 70058. All Rights Reserved
Tuyển tập nầy cũng được: Nihil obstat Rev. msgr. Dominic Mai Luong Censor Librorum
Imprimatur. Most Rev. Philip M. Hannan, D.D., J.C.D. Archbishop of New Orleans. June 24. 1987
peter
Theo như anh ple22 trích là ấn bản này có Copyright đàng hoàng, nhưng cũng không biết là số mấy, ở Văn phòng Patent nào ? Và ta phải hiểu sự copyright này theo nghĩa "đời" hay ""đạo""?
6) Trước khi kết luận, tôi xin kể lại (hoàn toàn theo sự chủ quan của riêng tôi) cho các bạn, hai ví dụ mà tôi được nghe biết từ "trí nhớ" của một người bạn, kể lại theo một ngừời bạn đã nghe được ở đâu đó . Đáng tin hay không xin dành quyền quyết định cho độc giả ?
a) Năm 1975, khi người tị nan đặt chân lên đất Mỹ, tác giả giáo sư Anh Văn rất nổi tiếng có cuốn sách dạy Anh Văn cho ngày nay. Cơ quan giúp người tị nạn của hoa Kỳ đã lấy in lại mấy chục ngàn cuốn phát không cho đồng bào tị nạn để học Anh Văn . Tác giả này đã kiện ngược lại vì sách của ông đã có copy right tại văn phòng Patent của Hoa Kỳ và có số chứng minh đàng hoàng.
b) Một tác giả khác cũng có cuốn tự điển Anh-Việt, Viêt-Anh rất nổi tiếng trước năm 1975, sang bên Hoa Kỳ có nhiều nhà xuất bản in lại bán . Tác giả đó đã nói lại với một linh mục, một cách rất cay đắng rằng : Thưa cha, đó là sách của con ai cũng biết, nhưng con không có bằng chứng gì để nói là sách này của con cả . Vì con đã không đăng ký tại tòa Patent .
Trần Trùng Trục |
ple22 |
Posted - 10/13/07 : 17:28 Được biết 2 bài "Hồng Ân Chúa Bao La" và bài "Tình Chúa Yêu Con" nhạc của Lm Thiện Cẩm lấy ý thơ từ GITANJALI của R. Tagore (1861-1941) 2 bài nầy được in trong tuyển tập LỜI CA BÁI BIỆT do TIN MỪNG XUẤT BẢN Copyright 1987 by Tin Mừng, Harvey Louisiana 70058. All Rights Reserved
Tuyển tập nầy cũng được: Nihil obstat Rev. msgr. Dominic Mai Luong Censor Librorum
Imprimatur. Most Rev. Philip M. Hannan, D.D., J.C.D. Archbishop of New Orleans. June 24. 1987
Đúng như anh Micae nói có lẽ bài Hồng Ân Chúa Bao La in trong quyển TCVN được viết lại do trí nhớ nên không chính xác cả về nốt nhạc và tác giả - Cũng nên hiểu cho là thời gian gần 20 năm về trước tài liệu về Thánh Nhạc ở hải ngoại rất khiêm tốn, ngoài cuốn Thánh Ca Việt Nam do Dân Chúa xuất bản thì.... vớ được bài hát nào vượt biên đến được bến bờ là quý rồi, cần gì biết tác giả là ai, bản chính bản phụ thế nào, miễn sao có được bài hát mới là mừng lắm rồi vì vậy mới có chuyện "Tam sao thất bổn"
*** Định post 2 bản nầy lên cho các bác tường nhưng đụng phải copyright nên không dám.
Xin phép các bác cho em đi ra ngoài đề một tí:
*** Riêng cuốn Thánh Ca Việt Nam mà anh TienCao đề cập tới có lẽ được thực hiện cũng khoảng thời gian từ 15 hoặc 17 năm trước, thời điểm mà internet chưa được phổ biến rộng rãi, nhưng vì nhu cầu nên nhóm thực hiện đã cố gắng hết sức để phục vụ cho chủ trương CỘNG ĐOÀN CÙNG HÁT Cuốn sách hát nầy (màu Green) hoàn toàn không có mục đích kinh doanh nên không để giá bán cũng không có địa chỉ phát hành, nơi định cư của cuốn sách hát nầy là trong phạm vi nhà thờ (xin xem bìa sau của cuốn sách có ghi "Xin để sách hát lại ghế sau khi xử dụng. Cám ơn." - Để phụ giúp phần nào cho chi phí in ấn, nên gia đình nào muốn có cuốn sách hát nầy thì đóng góp 10 mỹ kim cho 1 cuốn màu Xanh đậm (dark blue) - Bìa cứng mạ chữ vàng tiền công cũng phải mất khoảng 5 mỹ kim rồi chưa kể tiền công in thì bảo là làm kinh doanh nỗi gì ???
Không biết cuốn của anh TienCao màu gì vậy, hình như màu Green thì phải?????
Hình bìa trước và sau cuốn TCVN Download Attachment: Bia-TCVN.pdf 468.33 KB
peter |
chilienba |
Posted - 10/13/07 : 17:00 Hm, Bác Ba Tê ơi, Vietnam mình hay nói :"Cháy nhà lòi mặt chuột" và người Mỹ thì nói : "the cat came out of the bag ! " thì ra tên của bác là Đặng văn Hiền hay Hoàng (?)chứ không phải là Trần trùng Trục ! Đã từ lâu tớ vẫn nghĩ là Trần trung Trực chứ ? Thật con người bác ngoắc nguéo chứ không thẳng tuồn tuột như ruột ngựa mà bác ví đâu Bằng chứng là tên của bác mà cũng mập mờ chả ai biết tên thật của bác là tên gì nữa Bác viết bài kịch đó hay quá chỉ tiếc một điều là không trình bày trên sâu khấu được ...nếu chúng mình có đại nhạc hội của Phố và có diễn kịch hay ca nhạc rồi bán vé thâu tiền đễ gởi về giúp nhà thờ ở xứ nhà , chắc là thành công lắm . Các bác nghĩ sao ?
clb |
lienbinhdinh |
Posted - 10/13/07 : 16:00 đó, đó.., đó! Lbd đang nổi cả gân cổ, đỏ mặt, tía tai, cãi chày, cãi cối để chạy tội chưa xong, làm gì dám như lời hiền huynh Micae, dẫn chứng: Lbd nói, "không nên khắt khe với bản quyền,.................", có lẽ đó là của tiencao05 đó, bạn hiền Micae ơi! Khổ nỗi, Lbd quá mệt mỏi, không còn dám trở lại với topic này: rất tổn sức,rất mất ngủ: hễ cứ nhắm mắt thiu thỉu, là mơ thấy cha Thiện Cẩm, oai phong lẫm liệt hét to: sao mầy dám "đạo nhạc" tao, thằng phải gió! cho nên hổng dám ngủ, chỉ nhắm mắt quên hết mọi sự..., dến khi mặt trời lên cao, bà nhà thọp cổ lôi dậy bảo đi làm kẻo trễ, đồ đàn ông con trai gì mà nằm đâu, kéo cày,khò khò liền hà! hihihi. Lbd xin, không dám bàn đến hòa âm hợp xướng; bỡi Lbd viết hơi nhiều loại này, (nếu quý huynh hổng tin, mời vào phần Phục Sinh, ngay dưới F. Handel, bài ALLELUIA của Lbd 8 trang giấy, 12 lần Alleluia, không lần nào giống lần nào - có dịp cho quảng cáo tí mà! hihi.); không khéo quý huynh sẽ bảo: "mèo khen mèo dài đuôi" thì khổ tui lắm! kakakaka. Nhưng rồi cái lỗ tai này nó kỳ cục làm sao: mỗi khi có dịp nghe loại nhạc này, ôi thôi! quên hết mọi sự, phải nghe cho xong đã, rồi muốn làm gì thì làm, sai đi đâu cũng karaOKE. Có lần ghé trường tiểu học có chút việc, ngang qua thấy mấy nhỏ tập hát hợp xướng, Lbd nghe say nghe sưa, quên bà nhà đang đợi. Thật lạ, cái lũ con nít Mỹ,vừa sạch mũi mà sao nghe hàng trăm "nhóc" hát rất "đều" tiếng, đang khi ca đoàn Lbd chỉ chừng 5, 60 người, nghe như đang hát đến... 10 bè (4 bè chính,4 bè hát ngang, 2 phá bè, vị chi 10 bè)kakaka! chứ hổng phải chơi đâu nha! Hay tại dân "mít" ta qúa Siêu Việt, "đĩnh cao trí tuệ loài người", nên làm gì, nghĩ gì..., cũng khác thiên hạ!!! đang khi ca đoàn nước Nga, bè BASS đã xuống đến dấu "MÌ"; "Mít" ta chỉ xuống "Sol", là bắt đầu xịt khói đen, học xì dầu rồi. Ấy vậy, mà có Đấng còn muốn chỉ hát có 1 bè cho sát với... phụng vụ. Cái thời xa xưa... cổ lỗ sỉ đó, thần dân hoan hô ca tụng Thiên Chúa khàn cả cổ chưa đủ, còn dùng cả tiếng phèn la để ca tụng Chúa; vậy mà, hơn 2000 năm sau, văn minh loài người đưọc Thiên Chúa soi sáng, dẫn dắt..., phát minh bao điều kỳ công, nhạc khí đủ cả..., ấy thế mà có Đấng chỉ muốn hát 1 bè duy nhất, quanh năm, từ Lễ trọng đến thường ngày. Lbd xin chào thua! Bài viết của lmns Thiện Cẩm, sau năm 75: "nền Thánh Nhạc VN. xuống dốc", ấy vậy mà Lbd lại thấy "lên dốc", thế mới lạ! Này nha: sau cuộc đổi đời năm 75; Các Đấng dù không được tự do rao giảng Tin Mừng, nhưng vẫn còn được ở trong mát, cơm ngày 2 bữa, tha hồ kinh sách, nghiên cứu..., trong khi giáo dân lao động cật lực, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, mồ hôi mồ kê; nước mắt tuôn trào, nhễ nhại..., ấy vậy mà vẫn sản sinh được những Nguyễn Duy, Đõ Vy Hạ, Cát Minh, Ngọc Linh, Phanxico, Hải Triều, Thế Thống..., nguồn nhạc lai láng, tuôn trào như dòng suối, làm mát dịu, no đầy bao tâm hôn khô cằn của thời "gạo châu củi quế" đó! thật là 1 ân sủng Chúa ban. Giờ, Lbd xin được tản mạn chút chuyện nhỏ với bạn ta! Chẳng hiểu sao: lúc nào cũng đưa cái luật cân phương (carurre ra mà hù doạ; nó "sơ đẳng" còn hơn đánh vần ABCD...; Nếu chúng ta lúc nào cũng khư khư ôm cái luật đó, thì nhạc sáng tác bị "thui, chột" cũng phải thôi! Thưa các hiền huynh: giả dụ, chúng ta đang cảm hứng ra được 1 câu nhạc rất "tuyệt", ghi ra đến 5 trường canh (tc); chẳng lẽ chúng ta cắt bớt đi 1 tc.; hoặc giả câu nhạc hay đó chỉ có 3 tc., phải đè cổ, gượng ép thêm tay, thêm chân... đủ 4 tc. cho chẳn câu nhạc thì,... bất nhân quá! Sao chúng ta lại không thể "bất qui tắc" được hè! âm nhạc phải cần sáng tạo, không thể như toán học, 2 x 1 = 2 được. Về hòa âm đối âm và hát đuổi, (nhạc CANON): có lẽ không ai trong chúng ta là không khoái lmns. Tiến Dũng "hòa âm đối âm" bài hát thật ngắn gọn: "Trăm Triệu Lời Ca", của ĐC Nguyễn Văn Hoà, hoặc nhạc CANON (hát đuổi)LẠY NỮ VƯƠNG THIÊN ĐÀNG, cũng của lmns. Tiến Dũng. Thế thì, sao chúng ta biết nó hay, nó mới... (mới, chỉ với VN. thôi đó nghen!), đáng học theo, đáng nghiên cứu, học hỏi..., thì lại chưa thấy các Đấng khuyến khích, cổ võ..., mà chỉ toàn thấy lên án, chỉ trích, chê bai..., lại còn muốn tất cả chúng ta quay về cái thời còn phôi thai, chuyển từ thời (ngũ cung (pentatonic), chuyển sang nhạc 7 notes Tây Phương. Thế nên: không sao trách được cụ già ở Cao Bằng, Lạng Sơn: 1 nhà báo Tây Phương hỏi cụ: qua hăm mấy năm cách mạng giải phóng, cụ có than phiền hay hài lòng với thể chế XHCN này? Cụ già đáp nhanh, đáp gọn: tôi rất hạnh phúc và rất hài lòng; vì, trước kia, cả gia đình tui chỉ có "đi bộ"; bây giờ nhờ ơn "bác,đảng", gia đình tui đã có được chiếc xe đạp, di chuyển đó đây; rồi lại được mỗi người 1 đôi dép......!!! Dài rồi, có dịp Lbd xin trở lại với quý hiền huynh về "Đối Âm, None Harmonic tones & nhạc Canon (hát đuổi)". Thân mến chúc các hiền huynh cuối tuần thật zui zẻ! À, mà quên nhắn với bạn hiền Micae, Bach Viet, Ba "T"...: Lbd "chịu" những ý tưởng và cách lý luận... chết người của quý hiền huynh lắm đó hen! hihihihi.
Lien Nguyen t.
Lien Nguyen T. |
Trantrungtruc |
Posted - 10/13/07 : 15:07 Vở Kịch Đột Xuất Hai Màn
Màn 1
Tại một quá ăn ở chỗ nào đó vùng Bắc Mỹ, bác Micae vừa đậu chiếc xe bạc màu mới mua lại của người bạn với giá rẻ . Đóng của xe xong bác bước vào quán, mặt bơ phờ vì mới cày xong job thứ hai . Trong quán, bác Ba Tê: đã chọn sẵn một bàn trong góc, thấy Micae bước vào vội đứng dậy bắt tay niềm nở . Ba Tê: Biết bác vừa đi làm mệt, nhưng cũng ráng phone cho bác để mời bác đi nhậu . May quá gặp được bác và bác nhận lời ngay .
Micae: Ấy boss nó cho làm overtime đấy chứ ! Nhưng mà làm cả mấy tháng nay rồi . Tuần này xin nghỉ ở nhà để đưa vợ con đi ra ngoài cho nó thoải mái tí . Ở trong nhà hoài chắc ... điên mất .
Ba Tê: Bởi thế em mới gọi bác, để anh em mình đi nhậu tí cho nó thư giãn . Làm cho lắm, tắm cũng ở ... trần ,hì hì . Chả bõ đóng tiền thuế . Bác uống gì ? Bia nhé ! Quán này có phở ngon lắm . Nhưng thôi mình kiếm vài món nhậu trước đã . (Ba Tê định giơ tay búng gọi Ê bồi ! nhưng không biết sao hắn lại bỏ tay xuống, ngồi yên rồi... nói chuyện tiếp )
Gớm mấy ngày này diễn đàn nó cứ ùm tỏi cả lên . Tớ viết một bài cho bác Hùng ở bên Âu châu bây giờ cũng thấy áy náy và ân hận lắm.
Micae: Bác bạo miệng quá !
Ba Tê: Em chỉ muốn bác ấy biết là diễn đàn này cũng có giới hạn của nó thôi.
Micae: Thì bác lựa lời mà nói ! Anh em một nhà cả mà !
Ba Tê: Ai chả biết , cũng bởi thế, em nghe bác ấy "răn bảo" anh Bách Việt, em không chịu được . Với lại tính em nó đơn sơ nhưng bộc trực lắm ! Tuổi ngựa mà lị . Nên ruột nó thẳng từ đầu đến đuôi . Nó không có ngoằn nghèo uốn khúc, nên nhiều khi không để gì ... trong bụng được ! Cha Thiện Cẩm đã thẳng tính như vậy á . Em còn thẳng gấp mười chứ không bỡn. Không có cong cong như đòn gánh đâu ! Em gắp miếng giồi bác sơi nhé ! Giồi heo của tiệm này cũng ngon lắm đấy ! Chắc không bằng giồi chó Xóm Mới đâu .
Micae: Vâng, xin bác . ( Micae vừa nói, vừa gắp miếng lòng heo, quẹt chút mắm tôm đưa lên miệng . Xong, nốc một hơi bia dài ) Cũng ngon đáo để đấy chứ ! Phải chi có một tí lá mơ và mấy miếng riềng thì y chang như ... thịt chó ấy .
Ba Tê: Thôi quên thịt chó đi bác ơi ! Qua bên này mà ăn thịt chó có ngày đi tù đó bác . Họ quí con chó còn hơn quí thai nhi trong bụng em bé nữa đó . Nẫy nhắc đến cha Thiện Cẩm, anh em mình bây giờ bàn lại cái chuyện về bài viết của ngài nhé .
Micae: Vâng bác cứ tiếp tục đi, mặc dầu em cũng mệt lắm rồi .
Ba Tê: ( Bắt đầu nói thao thao xem chừng như đã chuẩn bị từ lâu lắm)
1) Bác cũng đã đồng ý với em là tất cả những ý kiến chúng ta đưa ra ở đây hoàn toàn do cảm nhận chủ quan của từng người chứ ? Và chúng ta luôn tôn trọng những sự chia sẻ đó chứ .
Micae: Vâng, ai mà chả biết .
Ba Tê: Bởi thế bác đừng giận em nhé . (Ba Tê vừa nói miệng còn ngồm ngoàm chưa nuốt hết đồ ăn ) . Nếu đã nói là "cảm nhận" và "chủ quan" rồi thì ta nên ghi lại đúng những gì mình cảm nhận . “Đúng nói đúng, sai nói sai” theo cái mình nhìn, mình thấy là nhất . Vì nó là cảm nhận của mình mà.
Nhìn một bức hình bác nói đó là con gà . Nhưng em lại nhìn thấy nó là con cuốc . Bác bảo em phải nói nó là con gà thì làm sao em nói được. Đó chỉ là ví dụ dựa theo câu nói "trông gà hoá cuốc" như dân ta hay nói mà thôi . Thì cũng có thể bác đúng ! Cũng có thể em đúng ! (Cười hì hì, rồi nốc thêm một ngụm bia đầy . Vuốt bọt bia ở mép rồi nói tiếp ) . Đó là khi ta cùng đứng trên bình diện "xem tranh" để mà nói đó ( ha ha ) . Nhưng bây giờ bác bảo là ở nhà bác có nuôi gà, và con gà đó là gà của người nhà bác . Bác biết rất rõ nó có cả mào bị cụt, có lông bị nhổ, thì ai mà chả tin . Thì bác đã có đủ lý do chính đáng hơn em, để xác định đó là con gà mà . Và em tin bác ngay chứ còn tin ai nữa ! (ha ha ha . Bác vô tí bia nữa đi ) .
Micae: Cám ơn bác . Từ từ để em nhậu . Gớm bia với lòng heo chấm mắm tôm chanh làn em nhớ nhà quá .
Ba Tê: Trong bài post ngày 5 tháng 10, 2007, em cũng đã xác định những điểm căn bản để mình nói chuyện liên quan đến bài viết của cha Thiện Cẩm . Em xin được lặp lại nguyên tắc đó dưới đây nhé:
quote: Originally posted by Trantrungtruc
Bác Micae mến,
Trước hết, mình xin xác định là mình không nói gì đến "vai trò là linh mục của cha Thiện Cẩm" cả . Đó là ơn gọi rất cao cả của ngài, và chúng ta là những tín hữu, ta phải kính trọng thiên chức đó .
Ngoài ơn gọi này, ngài còn có những chức vụ gì khác trong xã hội mà ngài cho đó là sự đóng góp những tài năng của mình để giúp ích cho xã hội và cho đất nước thì đó là tương quan giữa ngài và Đấng đã gọi ngài . Đó cũng là đường hướng mục vụ riêng của ngài . Ta cũng kính trọng điều đó .
Ngài cũng tuổi già sức yếu . Chúng ta không những phải kính lão đắc thọ mà còn phải câu nguyện cho ngài được mạnh khoẻ và bền đỗ trong ơn Chúa . Vì công của ngài đóng góp cho Thánh Nhạc và những suy tư về mục vụ, thần học, thánh kinh, ... đã trở thành những tài liệu quý giá cho mọi người chúng ta học hỏi .
Ở đây chúng ta cùng đứng trên bình diện yêu mến thánh nhạc, cùng bàn thảo với nhau trong tinh thần học hỏi, trao đổi kiến thức và tìm hiểu thêm. Cái gì sai thì nói sai . Cái gì đúng thì nói đúng . Nếu chấp nhận nguyên tắc này thì sự bàn thảo mới mang lại kết quả .
Trần Trùng Trục
Ấy thế mà trong lần post bài ngày 10 tháng 09, 2007 vì muốn chứng minh Lm Thiện Cẩm đã không đứng trên cùng bình diện Thánh Nhạc để phê bình Thánh Nhạc , nên em đã nhấn mạnh đến những chữ như "Mùa Thu Độc Lập 1945 " . Nhưng vì nhận thấy chính việc làm này của em đã đi quá xa cái phạm vi của diễn đàn, vì em đã post tấm hình và những chức vụ của ngài lên đây. Chẳng phải chỗ mà cũng không thích hợp, nên em đã nhận lỗi và tự ý đục bỏ . Bác có đọc được cái hình đó không .
Micae: Dạ có, Giêsu ma, thấy bây giờ ngài khác hẳn đi, chẳng như lần trước em gặp ! Thương thì thôi .
Ba Tê: Thôi bây giờ bác và em trở lại bài viết của cha Cẩm đi nhé.
I .Thứ nhất, ta hãy đặt giả thuyết không phải Cha Thiện Cẩm là người đã viết bài đó .
Ví dụ người tác giả này có tên là Phạm Lỗi Chi ( có nghĩa là vô danh tiểu tốt), đã viết một bài đao to búa lớn phê bình về Thánh Nhạc Việt Nam. Em xin dựa theo những tiêu mục trong bài viết để mà phê bình lại bài phê bình này nhé.
Micae: Bác nói vậy cũng có lý ! ( Nét mặt hơi buồn buồn vì còn nhớ bóng hình của cha Thiện Cẩm)
Ba Tê: Trước hết, một cái nhìn tổng quát . Bài này không đáng được gọi là một bài phê bình nghiên cứu .
Micae: Bác uống mấy lon rồi mà mạnh mồm như vậy ?
Ba Tê: Không, em mới uống có mấy ngụm bia mà say gì . Vì tất cả những lý luận chứng minh của tác giả không có ví dụ cụ thể để dẫn chứng . Nếu mà viết một bài luận văn thì đã bị cho ăn zêrô rồi đó. Vì nếu tác giả mà muốn buộc tội ai, thì phải chưng bằng chứng . Ai làm ? Ai nói ? Bao nhiêu người ? Nói cái gì ?
1) Về nhạc
“Hình như Thánh Nhạc ngày càng "tục hoá," chịu ảnh hưởng nhạc đoi” Một câu nói rất tổng quát, không có bằng chứng cụ thể . Tại sao là "hình như" mà không xác định chắc chắn . Ở nhà thờ nào ? Bao nhiêu ca đoàn ?
2. Về từ
“Nói chung ít thấm nhuần Kinh Thánh, thiếu chất lượng thần học”. Đó là một nhận xét rất cá nhân, hãy tạm chấp nhận được vì thực sự nó mới chỉ là tiền đề .
Nhưng khi đưa ra những ví dụ cụ thể , tác giả lại không nói xuất xứ của những bài hát ở đâu , một điều kiện tối thiểu để làm chứng minh . Làm sao người đọc biết được đó là câu trích của ai, bài hát nào ? Xin lỗi bác Micae chứ, biết đâu tác giả không “bịa ra” câu nói để biện minh cho cái nhận xét của mình thì sao ? Một bài viết muốn được độc giả tin tưởng, không thể nói là vì tôi "muốn giữ thể diện cho người đó" nên đã không nêu danh tính. Theo danh từ của luật đó là vu cáo, và người bị tố cáo không thể có tội nếu không có bằng chứng bị kết tội . Một là tác giả không dám đối diện sự thật, hai là tác giả đã không có sự thật để mà nói. Chỉ dựa vào một quyển sách tam sao thất bản . Chỉ dựa vào những "tờ giấy mượn về" để từ đó mà phê bình . Thử hỏi việc làm “nghiên cứu” đó có đúng việc làm của một nhà bình luận đáng tin tưởng hay không ?
Micae: Bác nói nghe ... rát quá .
Ba Tê: Mình tự đặt câu hỏi "Hay là tác giả đã trích sai ? '
Thực tế là tác giả trích sai thật, như bằng chứng chúng ta đã thấy trong bài của anh Phanxicô .
3. Về cách trình bầy Thánh Ca
“Tôi không đi tham dự các buổi trình diễn Thánh ca lâu lâu được tổ chức, nhưng cứ dựa vào cảm tưởng khi nghe ca đoàn này, ca đoàn nọ hát trong nhiều thánh đường khác nhau, tôi có nhận xét là trình độ cũng xuống cấp nhiều lam”
a) Thưa bác Micae, trước hết tác giả xác nhận là “không có tham dự các buổi trình diễn Thánh Ca.” Như vậy là ta cũng không còn gì để mà nói , để mà so sánh với ca đoàn Trùng Dương hay Cung Chiều nữa .
b) Tác giả cũng dựa vào cảm tưởng khi nghe ca đoàn này, ca đoàn nọ hát trong nhiều thánh đường khác nhau . Nhiều thánh đường là bao nhiêu cơ chứ? Ở Việt Nam có bao nhiêu thánh đường ? Có thánh đường nào hát nhạc xập xình ? Có thánh đường nào không hát ? Hay có bao nhiêu thánh đường không có ca đoàn để mà hát . Tác giả lấy cái cảm tưởng của mình từ "những thánh đường không tên tuổi" để mà cho là toàn thể, là đa số thì thử hỏi bài viết như vậy tác giả đã có thành kiến quá hay không ?
4. Xét về cùng một bình diện để phê bình
Điểm này em đã phân tích ở trên . Lấy một mấu điểm chính trị để mà tìm ra “cái phát triển” của Thánh nhạc thì một là đúng , hai là sai . Đúng , là khi ta chấp nhận vì hoàn cảnh chính trị mà nó thay đổi sự phát triển lên hay xuống của Thánh Nhạc . Sai vì cái mấu điểm chính trị mà tác giả chọn đó, nó quá thiên vị không thể dùng đứng đắn trong bài phê bình về Thánh Nhạc được .
II . Cha Thiện Cẩm là người đã viết bài đó .
Theo em biết: Bài viết "VÀI NHẬN XÉT VỀ THÁNH NHẠC HIỆN NAY" ngài viết ở Việt Nam và cha Dao Kim có đăng lại bài này trên Web site của ngài là http://www.nguoitinhuu.com/ , nhưng sau này không biết vì lý do gì cha Dao Kim không post nữa . Nhưng hiện thời bài này đăng ở trong database của trang web của thầy Phạm Đức Huyến . http://www.phamduchuyen.com/tham_khao/vai_nhan_xet_ve_thanh_nhac_hien_nay.doc
Xét về lối hành văn, bài viết rất xuôi tai và dễ chinh phục . Nhưng khi đọc, ta không thấy có những dữ kiện để hỗ trợ cho những điều mà tác giả đã chỉ trích và phê bình. Chỉ có hai bằng chứng cụ thể duy nhất là tên của hai bài hát mà chính tác giả sáng tác .
Ngày xưa, khi phương tiện truyền thông chưa có, thì người viết muốn viết gì thì viết, độc giả cũng không có phương tiện để kiểm chứng . Ngày nay sự phát triển của kỹ thuật và trình độ hiểu biết của người đọc cũng đã lên cao. Do đó, người viết cần phải tốn nhiều thời giờ hơn để nghiên cứu và trình bày thì mới có thể thuyết phục được người đọc. Chứ không phải chỉ có phán mà không muốn người nghe cho ý kiến hoặc kiểm chứng dữ kiện.
Chúng ta vẫn không quên những bài viết của Cha Đỗ Xuân Quế và nhạc trưởng Thiên Quang về nhận xét gọi là tình hình đi xuống của các ca đoàn hiện nay .
Đọc bài viết thì đao to búa lớn, nhưng khi ta đặt câu hỏi các ngài đã đi được bao nhà thờ, đã dự được bao nhiêu thánh lễ có những các ca đoàn hát để mà nói : "Ða số các nhà thờ VN tại hải ngoại hiện nay, một trong những hiện tượng TIÊU CỰC là thánh nhạc đang bị TỤC HÓA trong các lễ nghi phụng vụ." thì ta thấy nó còn hụt hẫng làm sao đó .
Bằng những dẫn chứng một cách mạch lạc, em đã phê bình thật thà bài viết của các ngài theo phương pháp thống kê, vì các ngài đã viết mà không có dữ kiện chính xác . Nhất là sự nhận xét phê bình đó liên quan đến cả tập thể (Các bạn có thể đọc lại bài viết trong topic ở đây: http://www.calendi.com/thanhnhac/topic.asp?TOPIC_ID=2321 )
Nói như thế em chỉ muốn thưa với anh Micae rằng: chẳng may bài viết này là của cha Thiện Cẩm viết. Em phê bình bài viết vì tác giả, chứ không phải vì cha Thiện Cẩm . Nếu ông Phạm Lỗi Chi đã viết bài này thì em cũng phải phê bình là ông ấy viết không có phương pháp khoa học . Dĩ nhiên đó chỉ là sự nhận xét chủ quan của em "đúng nói đúng sai nói sai" , như em đã thành thật chia sẻ sự nhận xét của em trong bài viết phê bình bài của nhạc sĩ Thiên Quang . Chính anh Bách Việt cũng đã góp ý kiến với em trong đề tài đó .
Micae: Nhắc đến anh Bách Việt, phải chi có ông ấy ở bên này và bác Duy Sinh nhà em nữa để nhậu thì vui biết mấy .
Ba Tê: Vâng, bác nói chí phải . Thôi để em nói tiếp chuyện .
Tới đây, em xin kể cho anh Micae một câu chuyện mới xảy ra trong làng báo chí thể thao của Mỹ . Chuyện xảy ra cho ông Coach Mike Gundy, là nhà huấn luyện chơi banh bầu dục của đại học Oklahoma State . Trong một cuộc họp báo sau trận đấu banh, mặc dầu đội banh của ông đã thắng, ông Gundy dùng diễn đàn họp báo để chửi một nữ ký giả đã viết một bài phê bình một cầu thủ học sinh trong đội bóng của ông. Ông ta nói đại ý rằng bà không chơi banh, bà không biết nó như thế nào . Ông còn nói, vì bà chưa có con, bà không biết gì về tâm lý của đứa con, cứ thử đợi khi bà có con thì bà sẽ đối xử như thế nào với cầu thủ đó ra sao....
Ông ta đã đi lạc đề và bị nhà trường cũng như báo chí "dũa" thêm cho một trận nữa . Vấn đề thông tin bây giờ nó khác lắm, bác Micae à . Không còn như là ông ấy nghĩ nữa đâu ! Ông bầu và anh chàng cầu thủ học sinh đó bây giờ là "người của quần chúng rồi". Nếu ông đã biết đón nhận những lần người ta tung hô ông vì chơi giỏi, thì cũng phái biết chấp nhận khi có người nói những cái sai của mình . Để mà sửa hay không, điều đó không cần biết . Nhưng mà phải biết nghe . Thực tại của truyền thông báo chí bây giờ là thế . Ông không thể nào "has it both ways " được . Tức là vừa muốn người ta khen, nhưng lại không muốn người khác chê .
Micae: Cái ví dụ này hay đấy !
Ba Tê: Cũng vậy, cha Thiện Cẩm đã viết bài báo không phải chỉ là một cảm nhận cho riêng ngài, mà là một bài phê bình ảnh hưởng đến những người khác, phê bình cả một tập thể . Nếu ngài có tinh thần bác ái và công bằng thực sự thì ngài cũng phải đón nhận những lời phê bình khác dù sai hay đúng từ mọi phía về ngài chứ.
Nếu bác Micae đã xác nhận là ngài đã không nghĩ "hẹp hòi" như em nghĩ, thì tại sao anh Micae lại "biện hộ " cho ngài mà cắt nghĩa theo kiểu là ta hãy tránh vấn đề, là chúng ta phải tôn trọng chức linh mục, là vì ngài cũng là người ?
Micae: (Im lặng)
Ba Tê: Nếu ta không nói những cái mà "ta thấy" không đúng, thì ta đã phạm vào rất nhiều lỗi:
1) Ta là người chỉ biết vâng lời, không cần biết hay hiểu là có đúng hay sai .
2) Ta đã hiểu sai về Thiên Chức Linh mục và con người phàm xác thịt của các ngài .
3) Chúng ta đã thần thánh hóa các ngài quá để rồi phạm thêm một cái sai khác là hễ ai mà nói đến các ngài là cho không kính trọng các ngài, là phạm sự thánh .
Để kết luận, em xin được tóm ý như sau :
1) Xin bác Micae hãy bình tĩnh đọc lại bài viết và những lời trích dẫn của em ở trên lại hai lần đi . Lần thứ nhất coi như là một người vô danh tiểu tốt viết :
Đây nhé em xin đặt lại hai câu của tác giả nói (màu xanh blue) và của em nói (màu xanh green) xem ai nói nặng hơn ai nhé:
"Bản thân tôi đã từng bị người ta ăn cắp nhạc của mình và công khai hát trong thánh lễ mà tôi chủ sự, và mặc dầu linh mục có trách nhiệm đã nói với đương sự, nhưng đương sự vẫn tỉnh bơ, nghe đâu còn đề tên mình vào bài hát đã được sửa bậy. Ðó là trường hợp bài “Hồng Ân Chúa Bao La”, khiến nhiều người tìm đến tôi để hỏi xem bài nào là bài... chính thức! Mới đây lại thấy xuất hiện thêm bài “Tình Chúa Yêu Con” của tôi cũng được đem luộc lại và cho phổ biến. Chuyện sao chép, photocopy, in ấn không có phép tác giả đã là một chuyện lỗi đức công bằng, lại còn thêm cả chuyện "đạo nhạc," mà người "ăn cắp" có khi lại là người tu hành, điều đó thật đáng xấu hổ!”
"Anh chị nào có bài hát nguyên bản của ngài xin xác nhận dùm . Xác nhận thôi . Đừng có photocopy hay scan lại vì "he is not very happy at all ” như trong ý câu của ngài đã nói ở trên . Tôi chỉ muốn biết là ngài có sáng tác hai bài đó và chính ngài thực sự là tác giả thôi . Vì tôi chưa bao giờ hát hai bài này ."
Em đã tôn trọng lời nói của tác giả . Và vì em chưa có phép của ngài nên em đã không dám post lại . Em nghĩ chỉ cần một lời xác nhận của một nhân chứng khác là đủ làm dữ kiện cho ý kiến của em rồi .
Micae: Vâng, em cũng đâu có ngờ là bác Tiencao tìm đâu ra được một bài Hồng Ân Bao La khác đâu ?
Ba Tê: Vâng anh em mình đã hiểu lầm nhau .
Và bây giờ anh Micae đọc lại một lần nữa và hình dung một linh mục khả kính đang nói câu trên . Anh cứ bình tĩnh đọc xem ai là người đang kính trọng độc giả . Cũng giống như chuyện tụi mình xem tranh ở trên . Vì anh biết ngài hơn em và nếu anh nghĩ là ngài không giận thì em tin anh . Thôi em cũng xin lỗi anh vì đã viết một câu làm anh hiểu lầm .
Micae: Chính em cũng lầm mà . Con người mà anh .
Ba Tê: Chuyện bản quyền về bài nhạc em đã đóng góp ý kiến ở trên rồi. Bác Bách Việt có thể hiểu sai ý của em . Để khi nào em sẽ nói chuyện riêng với bác . Nhiều lúc em hay có cái kiểu "dương đông kích tây" như Tam quốc chí vậy .
Micae: Ai còn lạ gì bác .
Ba Tê: Nếu ta nói, chỉ có linh mục mới viết được những bài phê bình (vì ngài có chức thánh không thể sai lầm), chỉ có người chơi thể thao mới viết đúng về thể thao, thì ta cũng có thể kết luận rằng chỉ có người ... chết mới được viết về ... sự chết, vì họ mới là người đã thực sự có kinh nghiệm để viết về đề tài này .
( Màn từ từ kéo lại , tiếng nhạc của ca đoàn Sao Mai hát lên bài "Thánh Ý Ngài" của nhạc sĩ Thế Thông )
Màn 2
(Màn chưa mở . Ánh đèn vẫn cò mờ mờ ảo ảo. Từ hậu trường có tiếng đọc rất vang lặp lại câu phúc âm của ngày chủ nhật Chúa Chiên Lành. Bác Micae: và Ba Tê: cùng tham dự Thánh lễ ngày hôm đó ) "Chiên của ta thì nghe tiếng ta; ta biết chúng và chúng theo ta." (Ga 10:27)
(Một giọng đọc khác cũng chậm rãi từ hậu trường )
"Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt." (Mt 9:36 )
(Bắt đầu mở bài hát "Mục tử Ca" của nhạc sĩ Thế Thông do ca đoàn Sao Mai từ từ mở nhỏ, rồi vang lớn lên )
http://ThanhCaVietNam.org/ThanhCaVN/#Play,3944
1) Chốn nào, thảo nguyên xanh ngát lựng hương cỏ mật Giữa cuộc đời bàn chân đau xót vì gai góc . Kiếp mục tử còn lang thang giữa đồi vắng rừng chiều Chiên về đàn, ánh lửa hồng, khúc nhạc lòng .
ĐK: Nỗi đăm chiêu tựa sóng dâng trong hồn, những đêm khuya lạnh giá trôi trên thảo nguyên . Chuỗi kinh đêm lần hết muôn sao trời, bốn mươi năm lần bước mỏi mong .
2)Sói rừng nửa đêm tru réo bừng như lửa hồng . Cánh đồng nào đàn chim vui sướng thỏa thuê sống . Chính tình Ngài từng đưa con đến dòng suối ngọt ngào . Ôi mục tử, chiếc gậy Ngài với tình Trời .
(Nhạc dạo nhỏ dần và màn từ từ mở ra . Cảnh nhà bác Micae, sau thánh lễ bác Micae rủ bác Ba Tê về nhà uống nước sáng )
Ba Tê: (Đảo mắt nhìn quanh căn nhà ) Bác mới qua mà tìm đâu được cái chung cư này khang trang quá .
Micae: Đấy, em mới dọn "ra riêng" được mấy tháng. Cũng tiện gần nhà thờ, với chợ búa . Ở bên này đi đâu cũng phải lái xe . Nhất là mùa dét . Nó cứ như là đinh mà đóng vào xương ấy .
Ba Tê: Chị và các cháu không thấy ở nhà thờ hôm nay ?
Micae: Nhà em và các cháu chắc còn đang làm gì , chiều mới đi lễ rồi cho cháu học giáo lý luôn . Đấy bên này nó bận như vậy đấy .
Ba Tê: Thì có khác gì tôi đâu . Hồi mới qua cũng vậy . Nhưng mà anh đừng có lo, hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai . Chúa không để anh khổ mãi đâu .
Micae: Anh uống cà phê nhé để em hâm nước . Hình như nhà em đang ở dưới bếp đấy . Em ơi, có bác Ba Tê tới chơi này . Hai đứa đâu ra ạ bác đi con . Dạ thưa bác đây là nhà em . Còn hai đứa con gái nữa . Gớm phá và giận dai ... như mẹ . Ạ bác đi con .
Ba Tê: Dạ chào chị . Hai cháu ngoan quá ! Và đẹp nữa !
Micae: Cám ơn anh . Bên này nuôi con cái tốn kém thiệt . Gởi nhà trẻ hai đứa còn mắc hơn tiền lương chúng em đi làm . Vì vậy nên nhà em không đi làm . Ơ nhà đưa đón tụi nó đi học rồi lo giúp tụi nó làm bài vở . Bân bịu còn hơn làm ở sở nữa .
Ba Tê: ( Vừa quấy ly cà phê vừa pha xong, vừa hỏi Micae) Bác sáng nay có vào Forum chưa .
Micae: Có rồi . Tránh sao khỏi ! Bác hoangmusic có viết lá thư gửi cha Thiện Cẩm mà em đọc muốn khóc . Bác ấy có tình quá . Đấy, mấy người ở bên Việt Nam họ biết cha làm vậy, nhưng mà vẫn thương cha .
Ba Tê:Thì con chiên thì nghe tiếng ta, chúng biết ta mà không biết ta có biết chúng không ?
Micae: Bác lại nói nhảm rồi .
Ba Tê: Bộ không phải à . Đấy tôi trích luôn cả bài viết của bác Hoangmusic cho bác nhé:
(Nhạc dạo rất nhỏ làm back ground và ca đoàn Sao Mai hát tiếp câu thứ ba )
3) Cuối trời, rừng hoang che lối lừa chiên lạc đàn . Bóng chiều buồn bò loang giăng kín niềm đau xót . Sáo mục tử lẻ loi ngân hát gọi bước tìm về . Đêm mịt mùng, ánh lửa hồng, khúc nhạc lòng . ĐK: Nỗi đăm chiêu tựa sóng dâng trong hồn, những đêm khuya lạnh giá trôi trên thảo nguyên ..... (Nhạc nhỏ dần nhưng không tắt . Từ trong hậu trường có tiếng đọc rất thỏ thẻ )
Cha Thiên Cẩm kính mến ,
Con đã được nghe bài "Hồng Ân Chúa Bao La" rất nhiều lần , nay con mới biết rằng bài đó là do cha sáng tác , xin cha vui lòng bỏ quá cho con vì là con không biết . Kính thưa cha, mỗi khi bài nhạc này cất lên , tuy với cung nhạc đơn sơ , nhưng tha thiết mang đầy tình chất của một trẻ thơ chào đón mẹ về chợ , giơ đôi bàn tay nhỏ bé của mình để xin quà với giọng điệu vô cùng nhõng nhẽo dễ thương pha chút hóm hỉnh khiến con mỗi khi lầm lỗi cứng đầu , được nghe bản nhạc này đã làm lòng con chùng xuống và mềm lòng thống hối ăn năn . Rồi con nhìn lại bức hình của cha in chung trong trang hình "Ủy Ban Thánh Nhạc" (Báo Thánh Nhạc Ngày Nay số 13 năm II tháng 9 -2006 trang 15) con thấy Cha thật trẻ trung với nụ cười rạng rỡ trong chiếc áo dòng trắng, cùng với bao chân dung của các bậc tiền bối lão thành trong làng Thánh Nhạc Việt Nam, đã cùng chung tay xây dựng trường Suối Nhạc - lòng con biết bao cảm phục và biết ơn . Con lòng thầm nguyện xin mong sao cha hằng luôn mạnh khỏe và dù rằng cha không còn liên hệ gì với Nền Thánh Nhạc , cũng xin cha thỉnh thoảng hãy cho chúng con được nghe thêm các bài hát mới với những tiết nhạc đơn sơ và lời ca tha thiết để giúp chúng con tìm về với Chúa như chúng con đã tìm về với Chúa qua bài "Hồng Ân Chúa Bao La" .
Trọng kính Cha Vincente Cao Thanh Hoàng
Ba Tê: Anh Hoàng nhắc lại những kỷ niệm ngày xưa của cha Thiện Cẩm như nhưng " Chốn nào, thảo nguyên xanh ngát lựng hương cỏ mật" như trong bài hát của anh Thế Thông vậy .
Micae: Vâng, hồi em còn ở với ngài, tính ngài dễ thương lắm cơ ! Ngài như một người mục tử hiền từ , ngài còn hay gọi tên cúng cơm của em nữa . Thế mà ... (Micae đưa tay dụi mắt ... )
Ba Tê: Tớ không biết tại sao ngài viết cái bài nhận xét đó . Ngày xưa những bài nghiên cứu của ngài trên báo Phụng Vụ, báo Cacerdos rất là sâu xa và thâm thúy . Rồi những bài nghiên cứu về phụng vụ Thánh Nhạc nữa, tụi mình có học cả đời cũng chưa hết những cái "túi khôn" của ngài .
Micae: [/b] "Con sông có khúc, con người có lúc " bác Ba Tê à . Mình nên cầu nguyện thêm cho ngài để Chúa hoán cải thôi . Ta cứ có đức tin . Chỉ có Chúa và Đức Mẹ giúp thôi. Các Ngài quyền năng vô cùng . Em tin tưởng thế .
Bài phúc âm đã nói: "Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt." Hy vọng Chúa thấy đàn chiên mình không có người chăn, ngài sẽ dẫn lối đưa những mục tử trở về với đàn chiên .
Ba Tê:[/b] Vâng mình chỉ biết cầu nguyện và làm những gì mình có thể thôi .
(Tiếng nhạc dạo rồi ca đoàn Sao Mai hát tiếp câu số 4, rất tin tưởng ...)
4) Cánh đồng ngày đêm tuôn sữa, mật ong tràn trề . Chiên lạc đàn còn vô tâm mãi chẳng đi tới . Mắt mục tử từ xa trông ngóng, một thoáng ngậm ngùi . Đây cỏ mật, suối ngọt ngào, những đợi chờ .
Tự nhiên, cả toàn thể cử tọa và tất cả anh chị em trên sân khấu đều đứng lên nắm tay nhau hát theo ca đoàn Sao Mai :
ĐK: Nỗi đăm chiêu tựa sóng dâng trong hồn, những đêm khuya lạnh giá trôi trên thảo nguyên . Chuỗi kinh đêm lần hết muôn sao trời, bốn mươi năm lần bước mỏi mong .
Chợt tự nhiên, mọi người đều im lặng vì dường như từ đâu đó có một tiếng hát vang vọng lại, thật to :
"Đây đàn chiên con vẫn dìu dắt đi đưới áng mây hồng . Cây gậy thiêng, con vẫn cầm giữ trong niềm mến yêu ."
Màn sân khấu không thể kéo lại được nữa .
Trần Trùng Trục
|
|
|